Tin mừng theo Thánh Mác cô: Mc 6, 1-6
Khi ấy, Chúa Giêsu trở về quê nhà và các môn đệ cùng theo Người. Ðến ngày Sabbat, Người vào giảng trong hội đường, và nhiều thính giả sửng sốt về giáo lý của Người, nên nói rằng: “Bởi đâu ông này được như vậy? Sao ông được khôn ngoan như vậy? Bởi đâu tay Người làm được những sự lạ thể ấy? Ông này chẳng phải bác thợ mộc con bà Maria, anh em với Giacôbê, Giuse, Giuđa và Simon sao? Chị em ông không ở với chúng ta đây sao?” Và họ vấp phạm vì Người.
Chúa Giêsu liền bảo họ: “Không một tiên tri nào mà không bị khinh bỉ ở quê hương, gia đình họ hàng mình”. Ở đó Người không làm phép lạ nào được, ngoại trừ đặt tay chữa vài bệnh nhân, và Người ngạc nhiên vì họ cứng lòng tin. Người đi rảo qua các làng chung quanh mà giảng dạy.
VƯỢT QUA CHÍNH MÌNH
Từ kinh nghiệm thất bại của Đức Giêsu khi trở về quê hương, phải chăng đó cũng là bài học của chúng ta khi sống trong một cộng đoàn: cộng đoàn dòng tu, gia đình, hay xứ đạo… Một cộng đoàn hiệp thông, một cộng đoàn yêu thương, những từ ngữ rất hay, rất đẹp và rất tình người,… liệu có thực sự được như thế? Chẳng phải chúng ta cũng đã từng cảm nghiệm được rằng: Cộng đoàn của mình có thể là nơi chúng ta được chữa lành, nhưng cũng chính cộng đoàn ấy cũng có thể làm cho vết thương của chúng ta mãi rỉ máu.
Đức Giêsu thất bại. Có lẽ dân chúng khó chịu, thậm chí là bực tức vì sứ điệp và tác vụ của Đức Giêsu không thỏa mãn được những mong đợi của họ. Cũng vậy, phải chăng chúng ta cũng đang khó chịu vì chứng kiến người khác trổi vượt hơn mình?