Tin mừng theo Thánh Gioan: Ga 20, 1-9
Sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần, lúc trời còn tối, bà Maria Mácđala đi đến mộ, thì thấy tảng đá đã lăn khỏi mộ. Bà liền chạy về gặp ông Simôn Phêrô và người môn đệ Đức Giêsu thương mến. Bà nói: “Người ta đã đem Chúa đi khỏi mộ; và chúng tôi chẳng biết họ để Người ở đâu.”
Ông Phêrô và môn đệ kia liền đi ra mộ. Cả hai người cùng chạy. Nhưng môn đệ kia chạy mau hơn ông Phê-rô và đã tới mộ trước. Ông cúi xuống và nhìn thấy những băng vải còn ở đó, nhưng không vào. Ông Simôn Phêrô theo sau cũng đến nơi. Ông vào thẳng trong mộ, thấy những băng vải để ở đó, và khăn che đầu Đức Giêsu. Khăn này không để lẫn với các băng vải, nhưng cuốn lại, xếp riêng ra một nơi. Bấy giờ người môn đệ kia, kẻ đã tới mộ trước, cũng đi vào. Ông đã thấy và đã tin. Thật vậy, trước đó, hai ông chưa hiểu rằng: theo Kinh Thánh, Đức Giêsu phải trỗi dậy từ cõi chết..
NIỀM VUI PHỤC SINH
Chúa đã sống lại thật, hallêluia. Điệp khúc halêluia được cất lên ba lần trang trọng trong đêm vọng Phục sinh và tiếp tục được ngân vang suốt mùa Phục sinh, suốt năm phụng vụ, trừ mùa chay mà thôi. Hân hoan mừng lễ Phục Sinh hôm nay, tâm hồn chúng ta hãy phấn khởi cất lên bài hallêluia, ca mừng Chúa khải hoàn.
Bài ca này được cất lên không chỉ trên môi miệng, nhưng cất lên bằng đời sống, bằng nghĩa cử yêu thương, bằng việc chọn lựa những giá trị của Tin mừng trong cuộc sống, bằng thái độ vị tha và quảng đại… Có như thế, chúng ta mới thực sự được sống lại với Chúa; niềm vui Phục sinh mới thực sự lan tỏa trong cuộc đời người Kitô hữu, lan tỏa đến mọi người, nhất là những ai chưa từng được nghe công bố Tin mừng Phục sinh của Chúa.