Tin mừng theo Thánh Máccô: Mc 6,1-6
Khi ấy, Chúa Giêsu trở về quê nhà và các môn đệ cùng theo Người.
Ðến ngày Sabát, Người vào giảng trong hội đường, và nhiều thính giả sủng sốt về giáo lý của Người, nên nói rằng: “Bởi đâu ông nầy được như vậy? Sao ông được khôn ngoan như vậy? Bởi đâu tay Người làm được những sự lạ thể ấy? Ông nầy chẳng phải bác thợ mộc con bà Maria, anh em với Giacôbê, Giuse, Giuđa và Simon sao? Chị em ông không ở với chúng ta đây sao?” Và họ vấp phạm vì Người.
Chúa Giêsu liền bảo họ: “Không một tiên tri nào mà không bị kinh bỉ ở quê hương, gia đình họ hàng mình”.
Ở đó Người không làm phép lạ nào được, ngoại trừ đặt tay chữa vài bệnh nhân, và Người ngạc nhiên vì họ cứng lòng tin. Người đi rảo qua các làng chung quanh mà giảng dạy.
CÁI NHÌN THIỂN CẨN VÀ NÔNG CẠN
Chúng ta quen lắm câu nói của người Việt: “Gần chùa gọi bụt bằng anh”. Khi trở về quê hương của mình, Đức Giêsu không được đón nhận, họ không tin vào Chúa, không nhận ra những phép lạ Chúa làm. Chúa Giêsu trước hết được sai đến với chiên lạc nhà Israel, thế mà họ khước từ cơ hội được đón tiếp Chúa. Chúa đã đến nhà của mình, nhưng bị người nhà chối từ không đón nhận. Xin cho chúng ta đừng rơi vào tình trạng của người Do thái, nhưng luôn nhận Chúa và xin Ngài hằng ngự trị nơi tâm hồn và trong mỗi gia đình của chúng ta.