Tin mừng theo thánh Gioan: Ga 1:19–28
Đây là lời chứng của ông Gioan, khi người Dothái từ Giêrusalem cử một số tư tế và mấy thầy Lê-vi đến hỏi ông: “Ông là ai?” Ông tuyên bố thẳng thắn, ông tuyên bố rằng: “Tôi không phải là Ðấng Kitô”.
Họ lại hỏi ông: “Vậy thì thế nào? Ông có phải là ông Êlia không?” Ông nói: “Không phải.” – “Ông có phải là vị ngôn sứ chăng?” Ông đáp: “Không.” Họ liền nói với ông: “Thế ông là ai, để chúng tôi còn trả lời cho những người đã cử chúng tôi đến? Ông nói gì về chính ông?”
Ông nói: Tôi là tiếng người hô trong hoang địa: Hãy sửa đường cho thẳng để Ðức Chúa đi, như ngôn sứ I-sai-a đã nói. Trong nhóm được cử đi, có mấy người thuộc phái Pharisêu. Họ hỏi ông: “Vậy tại sao ông làm phép rửa, nếu ông không phải là Ðấng Kitô, cũng không phải là ông Êlia hay vị ngôn sứ?”
Ông Gioan trả lời: “Tôi đây làm phép rửa trong nước. Nhưng có một vị đang ở giữa các ông mà các ông không biết. Người sẽ đến sau tôi và tôi không đáng cởi quai dép cho Người.” Các việc đó đã xảy ra tại Bêtania, bên kia sông Giođan, nơi ông Gioan làm phép rửa.
SỐNG ĐÚNG VỊ TRÍ ƠN GỌI CỦA MÌNH
Ông Gioan lên trả lời cho dân chúng: ‘Tôi là tiếng người hô trong hoang địa’.
Trong sự thanh vắng, tiếng hô vang vọng đến tận chốn thẳm sâu nhất của con người, để có thể phá tung những thành trì kiên cố.
Như thế, tên của Gioan vốn nghĩa là người rửa, nên ông đã tự gột rửa thâm tâm mình, trước khi cho thể thực hiện phép rửa tỏ lòng sám hối cho dân chúng.
tiếng hô của Gioan giúp chúng ta sẵn sàng đón chào con Chúa hạ sinh trong cõi lòng chúng ta, thì hôm nay, tiếng hô của Gioan, một lần nữa giúp chúng ta nhận ra và sống đúng vị trí ơn gọi của mình. Đó cũng là lối sống mà hai vị thánh Basilô và Grêgoriô chọn lựa, nhờ đó lôi kéo nhiều người đến với Chúa.