“Bố câm điếc ngay từ khi sinh ra và bố xin lỗi con vì điều đó. Bố không thể nói được như những ông bố khác. Nhưng bố muốn con biết rằng, bố yêu con bằng cả trái tim mình”, lời người cha muốn nhắn nhủ tới cô con gái nhưng đã quá muộn…
Trong cuốn sách học làm người với tựa đề ”Tâm Hồn Cao Thượng: Les Grands Coeurs” (Những Tấm Lòng Cao Cả) của De Amicis, có câu: ”Giữ vững tiếng Mẹ là nắm trong tay chìa khóa mở được tất cả cánh cửa của ngục tù.” Ước gì thế hệ trẻ Việt Nam ở Hải Ngoại noi gương sinh viên, học sinh Nhật: Dù sinh ra ở xứ người, họ vẫn trao đổi với nhau bằng tiếng Mẹ Đẻ.
Làm sao dạy con biết rộng lượng, bao dung mà không trở nên nhu nhược; biết tự vệ, cạnh tranh mà không hung hăng, vị kỷ? Câu trả lời chính là giúp con hình thành và rèn luyện một phẩm chất đáng quý để có thể chung sống hòa bình với mọi người: lòng vị tha.
Tâm hồn trẻ thơ trong trẻo như tờ giấy trắng, trẻ sẽ nhanh chóng tiếp thu những điều hay lẽ phải nếu được cha mẹ hướng dẫn đúng cách. Muốn nuôi dưỡng lòng nhân ái cho con, hãy khơi dậy đức tính đó ở con ngay từ bây giờ.
Mấy ngày nay, trên các trang mạng xã hội, các diễn đàn xôn xao bàn tán về một bức thư của cha mẹ gửi đến những đứa con thân yêu của mình. Xin trích lại bức thư giản dị nhưng khiến những người làm con phải nhìn nhận lại chính mình.
Lòng nhân ái chính là nền tảng của tất cả những gì tốt đẹp. Không có lòng nhân ái, không có tấm lòng biết nghĩ đến người khác như nghĩ cho mình sẽ không làm được chuyện lớn. Nó càng không thể nảy sinh những điều tốt đẹp trong mỗi con người.
Hình ảnh tượng trưng thường thấy về tình gia đình là hình ảnh chim cha, chim mẹ thay nhau mớm mồi cho con. Hình ảnh của sự trưởng thành tự lập cũng dễ nhận ra ấy là lúc chim con ra ràng tập bay vào bầu trời rộng. Nhưng cũng lại có những hình ảnh tượng trưng khác cho sự lệ thuộc như không phải con kangaroo nào cũng chịu rời túi mẹ dù đã đến tuổi trưởng thành.
Tôi ngồi như pho tượng. Người cha ngượng ngùng xọc tay vào túi quần, lom khom tấm thân lêu khêu như muốn trốn. Tiếng rì rào phía dưới lắng dần rồi tất cả lặng im, tưởng như có thể nghe được tiếng bụi bay.