Lì xì đêm giao thừa, 2013

 

Lì xì đêm giao thừa, 2013

 

Câu chuyện tôi muốn nói đây là lần đầu tiên tôi gặp. Nó không chỉ là điều làm tôi ngạc nhiên nhưng còn là một điều gì đó ngoài sức tưởng tượng của tôi.

Đã bao giờ bạn nhận được tiền lì xì của một người nghèo lang thang ngoài đường phố trong đêm giao thừa? Có bao giờ bạn làm bác ái và nhận lại được món quà còn giá trị hơn tặng phẩm của bạn?

Tôi chắc rằng rất ít người đã gặp như tôi!

Đó là sự kiện trong đêm giao thừa  Xuân Quý Tỵ vừa qua 2012-2013.

 

Lì xì đêm giao thừa, 2013

 

Truyền thống tốt đẹp

Như mọi năm, Ban Mỹ Thuật Đaminh tổ chức chương trình “Đêm Đông Không Nhà” với mong muốn góp một chút niềm vui đầu xuân tới những người có hoàn cảnh khó khăn lang thang trong thành phố HCM trong đêm giao thừa. Năm nay là năm thứ 4 tổ chức chương trình này với một ý nghĩa đặc biệt hơn một chút là kỷ niệm 5 năm thành lập của Ban Mỹ Thuật Đaminh.

 

Lì xì đêm giao thừa, 2013

 

Điểm sáng mới

Đến với chương trình lần này, ngoài sự góp mặt quen thuộc của những họa sĩ, tu sĩ, ân nhân, còn có sự tham dự của cha Giuse Nguyễn Thanh Thuẩn (Việt kiều) , thầy sáu Cường, phó ban MVTT TGP TPHCM và một số gương mặt trẻ đến từ giáo xứ Gò Mây.

Năm nay, số lượng và chất lượng phần quà cũng giá trị hơn năm ngoái với hơn 300 phần bánh tét và bao lì xì, trị giá hơn 100.000vnd . Ngoài ra, BTC cũng chuẩn bị một ít quần áo ấm, tất và có cả sữa cho các em nhỏ.

Những ngả đường

Sau Thánh lễ giao thừa tại giáo xứ Đaminh, tất cả anh chị em chúng tôi cùng đón giao thừa với nhau, cùng ăn một miếng bánh tét và nhấm nháp một chút rượu. Kế đến, chúng tôi chia nhau các phần quà đã chuẩn bị sẵn  thành 4 phần, mỗi nhóm 1 phần và bắt đầu lên đường.

 

Lì xì đêm giao thừa, 2013

 

Đúng 11g30, cả 4 nhóm bắt đầu tỏa ra 4 hướng:

– Nhóm miền Đông: Do Nhiếp ảnh gia Phó Bá Cường hướng dẫn cùng với những anh chị em khác

– Nhóm miền Tây: Do họa sĩ Lê Hiếu cùng những anh chị em đồng hành

– Nhóm An Sương: Do  Họa sĩ Lê Thừa Khiễn, thầy Sáu Cường cùng các bạn trẻ Gò Mây phụ trách

– Nhóm Nhà Bè: Họa sĩ Nguyễn Mạnh Hùng, tôi và các anh chị em khác đến.

Những dấu chấm đen cuộc đời

 

Lì xì đêm giao thừa, 2013

 

Nhóm chúng tôi lên đường theo hướng từ Nam Kỳ Khởi Nghĩa vòng ra cầu Khánh Hội. Thời điểm này đang diễn ra những màn bắn pháo hoa hoành tráng. Dòng người đan xen nhau đến đây để tận mắt chứng kiến cảnh tượng đẹp đẽ này và cùng để đón mừng năm mới Quý Tỵ 2013. Trong dòng người đông đúc với những trang phục sặc sỡ, đẹp đẽ, thấp thoáng đâu đó những bộ quần áo đã phai mờ vì sương gió. Họ là những người thu gom những thứ mà phần đông người khác không cần đến.

 

Lì xì đêm giao thừa, 2013

 

Kết thúc chương trình bắn pháo hoa, dòng người tuôn đổ về các ngả đường để về nhà, đường phố dần thưa và  chỉ còn… rác. Trên cầu, dưới lòng đường, vỉa hè, gốc cây, hố ga, trụ điên… đâu đâu cũng thấy rác. Tôi bắt gặp những ánh mắt mệt mỏi của những chiếc áo cam sọc vàng, chờ đợi mọi người ra về chỉ để làm sạch lại đường phố.

Đêm đã về khuya, thời tiết se lạnh dần thấm vào da thịt, dọc theo các vỉa hè, dưới chân cầu và những ngõ tối của các khu chợ, một lượng không nhỏ những người đã chìm vào giấc ngủ đang co ro trong chiếc chăn nhỏ lấm chấm vài chỗ rách. Khuôn mặt khắc khổ vì  sương gió đã in hằn như dấu chân của thời gian.

 

Lì xì đêm giao thừa, 2013

 

Thắp lên một ngọn nến

Những túi quà và phong bao lì xì của chúng tôi cũng thưa dần qua những nẻo đường. Tuy nhiên, mỗi lần vơi là mỗi lần chúng tôi múc lấy được tình thương và sự trìu mến của những người chúng tôi đã gặp. Họ không chỉ cảm ơn mà còn gởi tặng chúng tôi những lời cầu chúc mà theo chị Vân, một thành viên trong nhóm là ‘rất trí thức’.

Trên bước đường đã qua, chúng tôi cũng bắt gặp đâu đó những người khác cũng đi mừng tuổi những mảnh đời ấy. Một đôi thanh niên nam nữ, một vài gia đình nhỏ với hai vợ chồng và cô con gái, một chị gái đã ngoài 40, và tôi chắc hẳn đâu đó ngoài kia cũng sẽ còn nhiều những tấm lòng tốt bụng như vậy.

 

Lì xì đêm giao thừa, 2013

 

Và điều cuối cùng làm tôi ấn tượng nhất trong đêm giao thừa này là hành động của một chú trọc đầu trên đường Cách Mạng Tháng Tám. Thấy chú ngồi lom khom bên ở bánh mì trong góc khuất, tôi và chị Vân cùng chạy đến và làm việc như đã làm. Thế rồi, chú lấy trong túi mình ra mảnh giấy 10.000vnd  và lì xì cho bé Bảo Trân, con chị Vân. Tôi hết sức ngỡ ngàng và chăm chú nhìn. Nét mặt vui tươi và ánh mắt sáng của chú, của chị Vân  như giúp tôi nhận ra một điều mà có lẽ đã nghe rất nhiều lần: “Cho đi là hạnh phúc”. Hình ảnh của chú đầu trọc với chiếc áo thun trắng đã ngả màu cùng chiếc quần short đó có lẽ sẽ không bao giờ tôi quên được.

 

Lì xì đêm giao thừa, 2013

 

Niềm vui bên tô cháo

Cuối cùng thì các phần quà của chúng tôi cũng hết. Chúng tôi trở về nhà Họa sĩ Lê Hiếu và đón năm mới bên nồi cháo nóng hổi. Quây quần bên chiếc bàn nhỏ, chúng tôi kể cho nhau nghe những niềm vui trong cuộc hành trình, những giọt nước mắt kỉ niệm, những lời cầu chúc tốt đẹp và dĩ nhiên, cả những hành động đã in sâu vào lòng mỗi người.

                                           Mồng Ba Tết ,Quý Tỵ 2013

                                                     Nguyễn Thanh Phong

Mỹ Thuật Đaminh

 

 

Để lại một bình luận