Tin Mừng theo thánh Mát-thêu: Mt 9, 27-31
Khi ấy, Chúa Giêsu đi ngang qua, có hai người mù chạy theo Chúa và kêu lớn tiếng rằng: “Hỡi Con vua Ðavít, xin thương chúng tôi”. Khi Chúa tới nhà, những người mù tiến lại gần Chúa. Chúa Giêsu phán bảo họ: “Các ngươi có tin rằng Ta có thể làm việc ấy không?” Họ thưa: “Lạy Thầy, có”. Bấy giờ Chúa sờ vào mắt họ và phán: “Các ngươi tin thế nào, thì hãy được như vậy”. Mắt họ liền mở ra, nhưng Chúa Giêsu truyền cho họ rằng: “Coi chừng, đừng cho ai biết”. Nhưng vừa ra đi, họ liền đồn tiếng Người trong khắp miền ấy.
NƯƠNG TỰA NƠI CHÚA
Hai người bị mù về đôi mắt thể lý nhưng lại sáng ngời về đôi mắt đức tin. Họ đã tin nhận tình thương của Chúa và đã được ơn chữa lành. Trong đời sống đạo, có lúc chúng ta để cho đôi mắt tâm hồn bị che mờ bởi của cải vật chất và những đam mê xấu. Vì vậy ta cần phải có lòng khát khao và phải cầu nguyện xin Chúa chữa lành soi sáng trí lòng ta. Lời cầu nguyện ví như chút dầu thắp sáng ngọn đèn đức tin trong tâm hồn chúng ta. Ở đó ta lắng nghe tiếng Chúa khuyên dạy, nương tựa nơi Chúa, ta có thêm sức mạnh để can đảm bước ra khỏi vùng tăm tối mà hướng về ánh sáng tình thương.