Tại hội đường Ca-phác-na-um, Đức Giê-su đã tuyên bố : “Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời.” Nghe vậy, nhiều môn đệ của Người liền nói : “Lời này chướng tai quá ! Ai mà nghe nổi ?” Nhưng Đức Giê-su tự mình biết được là các môn đệ đang xầm xì về vấn đề ấy, Người bảo các ông : “Điều đó, anh em lấy làm chướng, không chấp nhận được ư ? Vậy nếu anh em thấy Con Người lên nơi đã ở trước kia thì sao ? Thần khí mới làm cho sống, chứ xác thịt chẳng có ích gì. Lời Thầy nói với anh em là thần khí và là sự sống. “Nhưng trong anh em có những kẻ không tin.” Quả thật, ngay từ đầu, Đức Giê-su đã biết những kẻ nào không tin, và kẻ nào sẽ nộp Người. Người nói tiếp : “Vì thế, Thầy đã bảo anh em : không ai đến với Thầy được, nếu Chúa Cha không ban ơn ấy cho.” Từ lúc đó, nhiều môn đệ rút lui, không còn đi theo Người nữa. Vậy Đức Giê-su hỏi Nhóm Mười Hai : “Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao ?” Ông Si-môn Phê-rô liền đáp : “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai ? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con đã tin và nhận biết rằng chính Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa.”
Gợi ý suy niệm
Cả bốn bài Tin mừng của bốn Chúa nhật trước và bài Tin mừng hôm nay là phần cuối bài giảng của Đức Giêsu về Bánh hằng sống. Tin mừng hôm nay cho chúng ta biết thái độ và phản ứng của các thính giả, cách riêng của các môn đệ và đặc biệt của các Tông đồ.
Bốn bài giảng liên tiếp về Bánh hằng sống của Đức Giêsu đã tạo ra nhiều phản ứng nơi những cử tọa Do thái. Khi Ngài tiết lộ cho họ biết Ngài có Bánh hằng sống, ăn vào sẽ không đói khát nữa, họ bèn xin Ngài cho họ thứ bánh đó. Tiến thêm một bước, Ngài cho họ biết Bánh đó chính là Ngài từ trời xuống, họ có phản ứng chống lại ngay vì họ cho rằng Ngài chỉ là con bác thợ mộc Giuse ở Nazareth, làm sao lại có chuyện đó được? Nhưng khi Đức Giêsu cho họ biết Bánh Hằng sống đó chính là thịt máu Ngài, phải ăn thì mới có sự sống trong mình, thì họ có phản ứng kịch liệt vì họ cho đây là một việc tởm gớm, không thể chấp nhận được. Thậm chí cả một số môn đệ cũng có phản ứng tương tự: “Lời này chướng tai quá, ai mà nghe được”. Kết quả là một số môn đệ bỏ đi, không theo Ngài nữa.
Sau thất bại tàn tệ đó, Đức Giêsu quay sang nhóm Mười Hai, là những người thân tín nhất, xem họ có thái độ thế nào? Rất may, ông Phêrô đã thay mặt cho nhóm Mười Hai thưa ngay với Ngài rằng: “Lạy Thầy, bỏ Thầy chúng con biết theo ai, Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời”. Như vậy, các Tông đồ đã tin vào lời Chúa và quyết tâm theo Ngài.
Ngày nay, trước mầu nhiệm Thánh Thể, vẫn còn có những người có thái độ như dân Do thái và một số môn đệ xưa: họ không tin nhận phép Thánh Thể, vì họ cho là một việc phi lý, một sự bày đặt. Còn chúng ta, chúng ta hãy học theo gương thánh Phêrô và các Tông đồ mà tuyên xưng đức tin và quyết tâm theo Chúa đến cùng, mặc dầu việc tin theo đó đòi hỏi nơi chúng ta nhiều từ bỏ, nhiều hy sinh.
Sau bài giảng về Bánh hằng sống với lời khẳng định quyết liệt của Đức Giêsu: “Thịt Ta thật là của ăn và Máu Ta thật là của uống” (Ga 6,55), sự cứng lòng tin của người Do thái lây sang cả nhóm các môn đệ. Họ cảm thấy chướng tai vì những lời quá táo bạo, đảo lộn hết cả mọi quan niệm của họ từ trước đến giờ.
Bị đặt trước giờ phút phải lựa chọn: tin hay không tin, theo hay rời bỏ? Nhiều người Do thái không tin và cùng với một số môn đệ cũng rời bỏ Ngài. Nhưng Đức Giêsu không rút lại điều gì trong lời khẳng định của Ngài.
Nhưng một câu hỏi được đặt ra một cách đột ngột cho các Tông đồ: “Cả các con nữa, các con cũng muốn bỏ đi hay sao?” (Ga 6,67) Thánh Phêrô đã đại diện cho nhóm Mười Hai tuyên xưng đức tin một cách tuyệt vời: “Lạy Thấy, bỏ Thầy chúng con biết theo ai? Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời” (Ga 6,68).
Sau khi Chúa Giêsu giảng giải sâu sắc về Bí Tích Thánh Thể, nhiều môn đệ theo Người đã “rút lui, không còn đi theo Người nữa”.
Hay nói cách khác, lời giảng dạy của Chúa Giêsu về Thánh Thể là một điều quá khó chấp nhận, quá khó tin đối với họ.
Nhưng cũng thú vị thay, sau khi Chúa Giêsu giảng dạy những lời ấy, và cả sau khi có nhiều người đã rời bỏ.
Thay vào đó, Người hỏi nhóm tông đồ thân tín của Người: “Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao?”
Hiểu rõ câu hỏi này của Chúa Giêsu thật là điều quan trọng.
Bằng cách hỏi thẳng thừng như thế, Ngài để các tông đồ hoàn toàn tự do chọn lựa rút lui hay ở lại.
Người không gây áp lực buộc họ phải tin điều Người vừa giảng dạy.
Đây là điều có ý nghĩa rất lớn, vì sự gắn bó thân thiết với các tông đồ mà Chúa Giêsu đưa ra lời mời gọi này để các ông có sự tự do hoàn toàn để chấp nhận lời giảng dạy tuyệt vời về Bí tích Thánh Thể.
Họ thật sự có quyền tự do để chấp nhận hoặc từ chối.
Chính sự tự do này sẽ giúp cho niềm tin vào Chúa Giêsu của các ông được bén rễ sâu sắc hơn.
Phê-rô đã đưa ra một lời đáp trả thật tuyệt vời:
“Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai?”
Câu trả lời của Phê-rô thể hiện hai điều.
Thứ nhất, nói lên cảnh ngộ khó khăn lúc ấy, khi nhiều người đã lựa chọn “bỏ Thầy”.
Thứ hai, câu nói ấy cho thấy Phê-rô và các tông đồ đều ý thức được rằng họ phải tin tưởng vào Thầy của mình, bất kể hoàn cảnh có khó khăn ra sao.
Các ông cũng chẳng thể bỏ Thầy mình chỉ vì nhiều người đã bỏ đi và không chịu chấp nhận điều Ngài vừa giảng dạy được.
Thật vậy, trong lời nói của Phê-rô, chúng ta có thể nhận thấy một lòng tin vững vàng của các ông vào Thầy mình đến độ nếu các ông rời bỏ Thầy thì các ông hoàn toàn là những kẻ ngu ngốc.
Bỏ Thầy rồi, các ông sẽ đi về đâu?
Tại sao các ông phải bỏ Thầy chứ?
Phê-rô đã xác tín lại lần nữa niềm tin vào Chúa Giêsu cho dù việc theo Ngài ở thời điểm ấy không phải là lựa chọn của số đông.
Phản tỉnh: hãy suy nghĩ về mức độ gắn bó của bạn với Giêsu.
Hãy luôn biết rằng: bạn hoàn toàn có quyền tự do lựa chọn theo Ngài hoặc bỏ Ngài.
Nhưng nếu bạn chọn theo Ngài, đừng theo Ngài nửa vời.
Nhớ rằng lời mời gọi của Chúa Giêsu là lời đầy sức mạnh nhưng cũng mang tính thách thức và đòi hỏi. Ngài muốn bạn tin tưởng vào Ngài và theo Ngài với trọn con tim cùng lời đoan hứa chung thuỷ trọn vẹn.
Chỉ mình Chúa Giêsu mới có lời đem lại sự sống đời đời và chúng ta phải học cách chấp nhận, tin tưởng vào lời ấy với tất cả con người của ta.
Lạy Chúa, bỏ Ngài con biết theo ai? Chính Ngài, và chỉ có Ngài mới là Đấng con tin tưởng và bước theo.
Xin giúp con tuân hành tất cả những gì Ngài giảng dạy, cùng xin Ngài giúp con tự do chọn Ngài trong từng giây, từng phút mọi ngày suốt đời con. Lạy Chúa Giê su, con tín thác vào Ngài. Amen.