Mùa Chay năm nay đến sớm hơn mọi năm. Mới mồng 5 Tết, giữa khung cảnh cả nước còn đang trong những ngày nghỉ đón xuân, thì người Công giáo Việt nam đã được mời gọi bước vào mùa Chay thánh. Tất cả các cuộc hẹn như ngưng lại. Những bữa tiệc liên hoan đốt tết được nhường lại cho những buổi cử hành lễ Tro đầu mùa Chay. Nhà thờ nào cũng đông kín người tới tham dự Thánh lễ và nhận một chút tro trên đầu để nhắc nhớ thân phận mình là bụi tro, một mai sẽ trở về tro bụi.
Tôi đi tới một nhà thờ trong khu vực tôi coi sóc. Giờ lễ là 7h30 sáng. Tôi tới nhà thờ trước 20 phút nhưng tuyệt nhiên không thấy một bóng người nào. Tôi giật mình xem lại lịch lễ thì mới khám phá ra là tôi đã nhầm. Lễ không phải ở nhà thờ này mà là một nhà thờ giáo họ khác. Thế là tôi lại quay xe đi tới điểm hẹn. Tôi cám ơn Chúa về sự nhầm lẫn này, bởi nhờ thế, tôi có chất liệu để khởi đầu bài giảng cho Thánh lễ hôm nay. Cũng giống như tôi, con người thường hay đi lầm đường lạc lối. Vì thế mà mới cần có sự trở về mỗi khi mình đi lạc. Mùa Chay thật cần thiết biết bao cho các tín hữu. Cuộc sống xô bồ hôm nay luôn khiến con người dễ lãng quên Thiên Chúa. Con người sống như chỉ có cuộc sống vật chất tầm thường. Cuộc sống thuần vật chất luôn khiến con người mệt mỏi. Mùa chay như một điểm dừng cần thiết hằng năm để chúng ta quay trở về với con đường chính đạo. Nếu tôi và bạn đã có lúc sống như thể không có Thiên Chúa, thì chúng ta được nhắc nhở cần phải trở về với Ngài. Càng rời xa Thiên Chúa, chúng ta càng khắc khoải lo âu. Càng rời xa Thiên Chúa, chúng ta càng bất an hơn.
Sau Thánh lễ, tôi tới thăm và chúc tết một số gia đình trong giáo họ. Vì là ngày chay nên tôi không bị áp lực phải ăn uống gì. Tôi có thời gian trò chuyện với họ về câu chuyện cuộc sống. Một cụm từ mà tôi hay nhắc đi nhắc lại trong dịp đầu xuân này là “chênh vênh”. Đây là cụm từ mà bộ phim hài tết Đại gia chân đất 14 luôn nhắc đến. Tôi đã chia sẻ ở nhiều nhà thờ trước Tết và ở quê hương ngày mồng 2 Tết. “Chênh vênh” sau đó được lặp lại nhiều ở các cuộc gặp gỡ với các gia đình. Khi con người chạy theo cuộc sống kim tiền, con người sẽ mãi chênh vênh. Tiền bạc không phải là thứ đảm bảo cho con người vững vàng. Quyền lực cũng không thể làm được. Có người đã làm tới chức vụ rất cao nhưng vẫn chênh vênh. Có người đã tưởng hạ cánh an toàn nhưng rồi vẫn chẳng an toàn. Chênh vênh dường như là thân phận của con người. Mát-ta trong câu chuyện Tin Mừng Luca 10,38-42 cũng đã rất chênh vênh. Cô làm mọi việc chỉ cốt để Chúa khen nên cô không hạnh phúc. Khi thấy Chúa chẳng đoái hoài, cô đã rất buồn nên mới thốt lên: “Thầy để con làm một mình mà thầy không để ý tới sao? Xin thầy bảo em con giúp con một tay”. Chúa chẳng những không đáp ứng lời đề nghị của Matta mà còn buông một câu giống như một lời quở trách: “Mát–ta ơi, con lo lắng bối rối về nhiều chuyện quá. Chỉ có một điều cần thiết mà thôi. Ma–ri–a đã chọn phần tốt nhất, phần chẳng ai lấy mất được”. Khi con người chạy theo những thứ bên ngoài, con người sẽ mãi chênh vênh. Chỉ khi biết trở về với Chúa, ngồi dưới chân Chúa và lắng nghe lời Chúa, con người mới không còn chênh vênh nữa.
10h trưa, tôi tới dâng lễ ở một giáo họ. Tôi mời gọi cộng đoàn từ bỏ đi những đam mê không lành mạnh trong mùa Chay thánh. Tôi đặc biệt đề cập tới tệ nạn cờ bạc đang lan tràn trong giới thanh thiếu niên. Biết bao gia đình đã điêu đứng vì con cái chơi cờ bạc trên mạng. Chưa bao giờ con người lại chênh vênh như lúc này. Chỉ cần một phút yếu đuối, con người có thể đánh mất tất cả. Tôi ước mong các nhà khoa học trên thế giới sẽ tìm ra một loại Vacxin để tiêm phòng bệnh cờ bạc. Chỉ trong một thời gian ngắn, các nhà khoa học đã tìm ra vacxin phòng Covid. Thế mà tại sao căn bệnh cờ bạc đã lây lan và làm tán giả bại sản cũng như gây bao đau khổ cho con người, thì không ai tìm được phương thuốc chữa trị. Đây là căn bệnh quá nguy hiểm. Tôi nghĩ còn nguy hiểm hơn cả Covid. Ai đã bị nhiễm rồi thì rất khó chữa trị. Chỉ có ơn Chúa mới có thể giúp chữa lành người đó mà thôi.
Sau Thánh lễ trưa, tôi được mời dùng bữa cơm chay tại một gia đình. Bữa cơm không thịt rượu nhưng ấm áp tình người. Mọi người tham dự đều cảm thấy bình an trong tâm hồn. Tôi cám ơn họ và cầu chúc mọi thành viên trong gia đình họ một năm mới an lành.
17h00, tôi dâng Thánh lễ cuối ngày tại giáo xứ. Đã lâu rồi, giáo xứ mới có một thánh lễ đông như vậy. Có nhiều gương mặt tôi chưa quen. Có thể do họ đi làm ăn xa. Có thể do họ ít đến nhà thờ. Dù lạ hay quen, tôi thấy họ đều thành tâm cúi đầu nhận lấy chút tro trên đầu. Tôi chia sẻ cho cộng đoàn về đời sống nội tâm. Các bài đọc của Lễ Tro đầu mùa chay nhắc nhở con người về đời sống nội tâm. Cầu nguyện, ăn chay và làm việc bác ái chỉ thực sự có ý nghĩa khi ta làm với một con người nội tâm thầm kín. Nếu ta làm vì khoa trương thì công việc dù thánh thiêng cũng trở nên vô ích. Một vị giám mục đã từng nhận xét: “Cái thiếu lớn nhất của các Ki-tô hữu Việt nam có lẽ là đời sống nội tâm”. Tôi cầu nguyện cho cộng đoàn và cho tất cả mọi tín hữu Việt Nam hãy dành thời gian của mùa Chay để quay trở về nuôi dưỡng đời sống nội tâm. Chỉ khi có một đời sống nội tâm vững vàng, con người mới thực sự không chênh vênh.
Mùa chay đã về, tôi đã trải qua một ngày thứ tư lễ tro như thế đó. Còn bạn, bạn đã làm gì trong ngày thứ tư lễ tro? Bạn sẽ làm gì trong mùa Chay thánh này? Câu trả lời là của bạn. Nguyện chúc bạn một mùa chay thánh thiện và một năm mới bình an.
Lm. Giu-se Tạ Xuân Hòa
Nguồn: tonggiaophanhanoi.org