Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.( Mc 6,1-6)
Khii ấy, Đức Giê-su trở về quê quán của Người, có các môn đệ đi theo. Đến ngày sa-bát, Người bắt đầu giảng dạy trong hội đường. Nhiều người nghe rất đỗi ngạc nhiên. Họ nói: “Bởi đâu ông ta được như thế? Ông ta được khôn ngoan như vậy, nghĩa là làm sao? Ông ta làm được những phép lạ như thế, nghĩa là gì? Ông ta không phải là bác thợ, con bà Ma-ri-a và là anh em của các ông Gia-cô-bê, Giô-xết, Giu-đa và Si-môn sao? Chị em của ông không phải là bà con lối xóm với chúng ta sao?” Và họ vấp ngã vì Người. Đức Giê-su bảo họ: “Ngôn sứ có bị rẻ rúng, thì cũng chỉ là ở chính quê hương mình, hay giữa đám bà con thân thuộc, và trong gia đình mình mà thôi.” Người đã không thể làm được phép lạ nào tại đó; Người chỉ đặt tay trên một vài bệnh nhân và chữa lành họ. Người lấy làm lạ vì họ không tin. Rồi Người đi các làng chung quanh mà giảng dạy.
Suy niệm
Thánh Mác-cô đã từng cho thấy thái độ không tin nơi những người bà con của Chúa Giêsu (họ nói Ngài mất trí và muốn bắt người về quê; Họ ngăn cản Ngài rao giảng).
Trong đoạn này, Thánh Mác-cô ghi nhận thêm thái độ không tin của những người cùng làng với Ngài.
Lý do không tin là thành kiến ‘Bụt nhà không thiêng’: “Ông ta không phải là bác thợ, con bà Maria, và anh em của các ông Giacôbê, Giô-xết, Giu-đa và Simon sao? Chị em của ông không phải là bà con lối xóm với chúng ta sao?”
Hậu quả của thái độ không tin: “Ngài đã không làm được phép lạ nào tại đó; Ngài chỉ đặt tay trên một vài bệnh nhân và chữa lành họ”
1.Ta dễ ngưỡng mộ tài năng và đức độ của những “người dưng” và coi thường những “người nhà”. Thánh Gioan Tiền hô nói với dân do thái “Có một vị ở giữa các ông mà các ông không biết”. Hoặc như Gioan thánh sử đã nói: “Người đã đến nhà mình, nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận” Trong nếp sống cộng đoàn, thái độ này không có tác dụng khuyến khích và tôn trọng nhau.
2.Tin vào một Chúa Giêsu đang làm những phép lạ hiển hách ở Capharnaum thì dễ hơn là tin vào một Chúa Giêsu là bác thợ mộc, là anh chị em ta. Bài Phúc Âm hôm nay khuyến khích ta làm điều thứ hai, tức là tin vào Chúa Giêsu trong đời thường, trong công việc, trong anh chị em…
3.Chúa Giêsu đã phải đau xót mà nhắc lại một câu ngạn ngữ “Ngôn sứ có bị rẻ rúng thì cũng chỉ là ở chính quê hương mình hay giữa đám bà con thân thuộc trong gia đình mình mà thôi”
Đi đâu Chúa Giêsu cũng được ca tụng tôn vinh, nhưng khi trở về quê hương mình thì lại bị coi thường. Tại sao thế?
Con người thường có thói để cho những thành kiến chi phối mình. Những người ở Nazareth đã làm cho Chúa Giêsu không làm được những phép lạ nào.
Một sự thiệt thòi không đáng xảy ra nhưng nó đã xảy ra vì sự suy nghĩ hẹp hòi của họ.
Nếu chúng ta cũng như thế thì chúng ta sẽ làm mất đi rất nhiều niềm vui trong cuộc sống của chúng ta. Hãy biết đón nhận cuộc sống đang sống với tất cả lòng yêu thương và quảng đại.
Lúc đó chúng ta sẽ thấy được cuộc sống quả là một hồng ân.
4.Theo tâm lý thông thường, thì chúng ta dễ có thái độ “đứng núi này nhìn núi nọ”. Những cái quen thuộc, những cái trước mặt, những cái thường ngày, những cái nhỏ bé thường dễ bị khinh thường…
Không ai trong chúng ta được chọn lựa cha mẹ để sinh ra làm người. Mỗi người chúng ta đều vào đời với một hành trang có sẵn. Chúa mời gọi chúng ta đón nhận cuộc đời như một hồng ân của Chúa. Ngài mời gọi chúng ta đón nhận từng phút giây của cuộc sống như một ân huệ…
Nói như thánh Phaolô “tất cả đều là ân sủng của Chúa”: tất cả đều phải được đón nhận với lòng biết ơn và tín thác.
Có như thế, chúng ta mới có thể thấy niềm vui cho cuộc sống mình, bằng không thì suốt đời sẽ chỉ là những bất mãn, những chán nản, những thất vọng và cuộc đời như thế sẽ chẳng được chúc phúc như những người Nazareth trong bài Tin Mừng hôm nay.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giê-su, xin cho chúng con biết nhận ra Chúa bằng con mắt đức tin.
Xin Chúa ban thêm đức tin cho chúng con, để chúng con nhận ra Chúa vẫn đang hiện diện trong những điều tầm thường, đơn sơ nhỏ bé… trong đời sống của chúng con. Xin cho chúng con biết nhận ra Chúa nơi những anh chị em bé mọn, nghèo khó… xung quanh mình; để không vì thế mà chúng con vấp phạm Chúa, làm buồn lòng Ngài. Amen.