Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.(Ga 1,19-28)
Đây là lời chứng của ông Gio-an, khi người Do-thái từ Giê-ru-sa-lem cử một số tư tế và mấy thầy Lê-vi đến hỏi ông: “Ông là ai?” Ông tuyên bố thẳng thắn, ông tuyên bố rằng: “Tôi không phải là Đấng Ki-tô.” Họ lại hỏi ông: “Vậy thì thế nào? Ông có phải là ông Ê-li-a không?” Ông nói: “Không phải.” – “Ông có phải là vị ngôn sứ chăng?” Ông đáp: “Không.” Họ liền nói với ông: “Thế ông là ai, để chúng tôi còn trả lời cho những người đã cử chúng tôi đến? Ông nói gì về chính ông?” Ông nói: Tôi là tiếng người hô trong hoang địa: Hãy sửa đường cho thẳng để Đức Chúa đi, như ngôn sứ I-sai-a đã nói. Trong nhóm được cử đi, có mấy người thuộc phái Pha-ri-sêu. Họ hỏi ông: “Vậy tại sao ông làm phép rửa, nếu ông không phải là Đấng Ki-tô, cũng không phải là ông Ê-li-a hay vị ngôn sứ?” Ông Gio-an trả lời: “Tôi đây làm phép rửa trong nước. Nhưng có một vị đang ở giữa các ông mà các ông không biết. Người sẽ đến sau tôi và tôi không đáng cởi quai dép cho Người.” Các việc đó đã xảy ra tại Bê-ta-ni-a, bên kia sông Gio-đan, nơi ông Gio-an làm phép rửa.
Gợi ý suy niệm
Gioan Tẩy giả đi vào trong hoang địa để tu tâm trước khi bước vào sứ mạng tiền hô. Lãnh hội được lời thiêng, ông bước ra rao giảng lời sám hối, lời rao giảng khiến cho lòng người thức tỉnh. Người biệt phái muốn biết tư cách rao giảng của Ngài nên sai người đến chất vấn: “Ông có phải là Êlia chăng?”; “Hay ông là một đấng tiên tri?”. Nhưng Gioan chỉ nhìn nhận: “Tôi là tiếng kêu trong hoang địa …”, một người sống hoang địa, được lắng nghe Lời và rao giảng sám hối. Có thời, dân chúng suy tôn tung hô ông như là Đấng Cứu Thế, nhưng ông đã minh xác: “Tôi không phải là Ðấng Cứu Thế, sẽ có một người đến sau tôi và tôi không xứng đáng cởi dây giày Người” (Lc 3, 16). Còn hơn nữa, Gioan xác nhận vai trò của ông trong tương quan với Đấng Cứu Thế: “Ngài phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Ga 3, 30). Ông làm nhiệm vụ tiền hô và là chứng nhân cho Thiên Chúa như Tin Mừng thứ tư xác định: “Có một người được Thiên Chúa sai đến, người đó tên là Gioan, ông đến để làm chứng cho ánh sáng” (Ga 1, 6). Ông rao giảng sám hối cho dân chúng, sống rất giản đơn: “Mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng dây da” (Mc 1, 6)…
Thi hành nhiệm vụ tiền hô cho Đấng Cứu Thế, ông thanh tẩy những kẻ tội lỗi bằng phép rửa tại sông Giođan, chính Gioan đã nhận ra Đức Giêsu là Đấng Thiên Sai và ông đã khiêm tốn: “Tôi cần được thanh tẩy bởi Ngài” (Mt 3, 14b). Nhưng Ðức Giêsu đã đề nghị ông tiếp tục làm phép rửa cho Ngài như chứng nhận vai trò tiền hô và ngôn sứ của ông: “Hãy tiếp tục thi hành, vì như vậy chúng ta mới giữ trọn đức công chính” (Mt 3, 15b).Gioan công minh chính trực, ông lên án những quyền lực tôn giáo sống không đúng với chức danh (Mt 3, 7); ông phê phán, đương đầu trực diện cả vương quyền bất nghĩa khi ngăn cản vua Hêrôđê cướp vợ của anh trai, chính vì thế mà ông bị tống ngục và Hêrôđia – người tình của vua đã tìm cách ám hại ông (Mt 6, 17-29). Gioan sống với lời mời gọi được thúc đẩy bởi lời thiêng. Chính cách sống minh chứng cho ánh sáng: “Ông đến để làm chứng, và làm chứng về ánh sáng, để mọi người nhờ ông mà tin” (Ga 1, 7). Gioan sống trong an bình, dân chúng cảm nghiệm được bình an của “Tiếng kêu gọi hoang địa”, tuôn đến để xin chịu phép rửa (x. Ga 3, 26).
“Tôi là ai? ” đó là lời mời gọi chúng ta chất vấn chính mình. Dù là ai, hãy như Gioan Tẩy giả mang bình an, hy vọng vào Đấng Cứu Thế, mỗi người chúng ta sống với cả con tim, sống chứng nhân của sự sáng. Gioan – “Tiếng kêu trong hoang địa” rao giảng sám hối, sống công bình chính trực gợi cho chúng ta nỗ lực xây dựng nước trời trong một xã hội, một quốc gia công bình và huynh đệ như ngôn sứ Isaia loan báo: Thiên Chúa sẽ khoác cho dân Ngài một áo choàng công chính và cứu độ (x. Is 61, 10)…
“Tôi là ai?”, cùng với tâm tình sám hối bình an mà Gioan phác họa, tôi luôn sống tinh thần mà Phaolô kêu gọi: “Hãy vui lên, hỡi anh em, hãy vui lên! Hãy cảm tạ Thiên Chúa trong mọi sự, vì đó là thánh ý Người về tất cả anh em trong Ðức Kitô. Anh em đừng dập tắt tác động của Thánh Thần” (1 Tx 5, 16-17). Gioan kêu gọi mọi người đừng dập tắt lửa Thánh Thần, nhưng luôn để Thánh Thần thúc đẩy để thực thi sứ vụ. “Tôi là ai?”, tôi sẽ là tôi, nên tôi sám hối, sám hối chân thành trong niềm vui và hy vọng vào ngày Chúa đến.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, hôm nay lời Thánh Gioan Tiền Hô đang vang lên bên tai con: Chúa ở giữa chúng con mà chúng con không biết. Quả thật Chúa âm thầm lặng lẽ đến với con. Ngày Chúa giáng trần, không mấy người nhận ra Hài Nhi nằm trong máng cỏ là Chúa, Đấng Cứu Độ. Những năm tháng Chúa sống tại làng Na-da-rét, chẳng ai nhận ra nơi người thợ mộc là vị cứu tinh nhân loại. Khi Chúa lên đường đi rao giảng, không người nào nhận ra Chúa là Đấng Thiên Sai. Giờ phút Chúa chịu chết trên thánh giá, rất ít người nhận ra Chúa là Đấng Cứu Thế. Và ngày nay, Chúa sống lại và đang âm thầm đồng hành bên con, nhưng không mấy khi con nhận ra Chúa. Chúa âm thầm lặng lẽ hiện diện nơi Bí Tích Thánh Thể, nhưng chẳng mấy lúc con có được một lòng tin sống động để kết hiệp và phó thác đời mình cho Chúa.
Lạy Chúa, xin Chúa tỏ ra cho tâm hồn con để con nhận biết Chúa. Chúa rất cao cả trổi vượt trên con, nhưng cũng rất nhỏ bé bên cạnh con. Chúa ở xa con nhưng cũng rất gần sát lòng con. Chúa dường như vắng mặt, nhưng thực ra lại hiện diện trong mọi giây phút và mọi bước đường con đi. Xin Chúa khơi dậy nơi con ý thức về sự hiện diện của Chúa. Tuy dù Chúa hiện diện âm thầm lặng lẽ, nhưng Chúa vẫn hoạt động mạnh mẽ hữu hiệu, Chúa vẫn là Chúa. Xin cho con nhận ra Chúa, đến với Chúa và bước đi bên Chúa, để con được Chúa dìu dắt và nâng đỡ, để cuộc đời con được Chúa biến đổi và nâng cao. Amen.