Tin Mừng theo Thánh Gioan : Ga 8, 1-11
Khi ấy, Chúa Giêsu lên núi cây dầu. Và từ sáng sớm, Người lại vào trong đền thờ. Toàn dân đến cùng Người, nên Người ngồi xuống và bắt đầu giảng dạy. Lúc đó, luật sĩ và biệt phái dẫn đến Người một thiếu phụ bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình, và họ đặt nàng đứng trước mặt mọi người. Họ hỏi Chúa Giêsu: “Thưa Thầy, thiếu phụ này bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình, mà theo luật Môsê, hạng phụ nữ này phải bị ném đá. Còn Thầy, Thầy dạy sao?” Họ nói thế có ý gài bẫy Người để có thể tố cáo Người. Nhưng Chúa Giêsu cúi xuống, bắt đầu lấy ngón tay viết trên đất. Vì họ cứ hỏi mãi, nên Người đứng lên và bảo họ: “Ai trong các ngươi sạch tội, hãy ném đá chị này trước đi”. Và Người ngồi xuống và lại viết trên đất. Nghe nói thế họ rút lui từng người một, bắt đầu là những người nhiều tuổi nhất, và còn lại một mình Chúa Giêsu với người thiếu phụ vẫn đứng đó. Bấy giờ Chúa Giêsu đứng thẳng dậy và bảo nàng: “Hỡi thiếu phụ, những người cáo chị đi đâu cả rồi? Không ai kết án chị ư?” Nàng đáp: “Thưa Thầy, không có ai”. Chúa Giêsu bảo: “Ta cũng thế, Ta không kết tội chị. Vậy chị hãy đi, và từ nay đừng phạm tội nữa”.
SAO CỨ MÃI CHẤP TỘI NHAU
Con người thường thích xét đoán tội lỗi của người khác hơn là biết nhận ra những sai lỗi của bản thân mình, hay biết đồng cảm và tha thứ cho tha nhân. Qua người phụ nữ ngoại tình trong Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu đã dạy cho người Do-thái một bài học sâu sắc: Người không phá bỏ luật, nhưng dùng yêu thương và tha thứ để xét xử tội nhân.
Thật vậy, trước mặt Thiên Chúa, mỗi người đều có những lỗi lầm, có phần tối riêng trong tâm hồn mình. Nếu chấp tội thì quyền ấy phải thuộc về Thiên Chúa, vì Người là đấng vô tội. Nhưng Người cũng đã chẳng làm thế, vậy hà cớ gì chúng ta cứ mãi chấp tội nhau mà không tha thứ được cho nhau?