Tin Mừng theo Thánh Luca : Lc 5, 27-32
Khi ấy, Chúa Giêsu trông thấy một người quan thuế tên là Lêvi đang ngồi ở bàn thu thuế, Ngài bảo ông: “Hãy đi theo Ta”. Ông liền bỏ mọi sự đứng dậy theo Người. Lêvi đã dọn một bữa tiệc linh đình thết đãi Người tại nhà ông. Có đông người thu thuế và nhiều người khác cùng ngồi ăn với các ngài. Những người biệt phái và các luật sĩ của họ lẩm bẩm với các môn đệ của Người rằng: “Sao các người lại ăn uống với những người thu thuế và tội lỗi như vậy?” Chúa Giêsu trả lời họ rằng: “Những ai mạnh khoẻ không cần tới thầy thuốc, chỉ những người đau yếu mới cần thôi. Ta đến không phải để kêu mời người công chính, nhưng để gọi kẻ tội lỗi ăn năn hối cải”.
CHÚA KHÔNG BỎ RƠI AI BAO GIỜ
Trong xã hội Do-thái thời Chúa Giêsu, những kẻ thu thuế và người tội lỗi là thành phần bị xa tránh và lên án, đặc biệt bởi những người lãnh đạo về tôn giáo. Chúa Giêsu thì không như thế. Người không chỉ kêu gọi họ sám hối mà còn đồng bàn ăn với họ.
Cử chỉ gần gũi của Chúa Giêsu làm đảo lộn mọi trật tự tôn giáo đương thời. Cử chỉ ấy tuy làm cho các Kinh sư và người Pharisêu chướng tai gai mắt, nhưng lại mang một ý nghĩa chữa lành thật lớn lao đối với tội nhân. Quả vậy, Chúa không bỏ rơi ai bao giờ, dù con người có mang trong mình bao nhiêu tội lỗi. Chúng ta có tin vào điều đó?