Tin Mừng theo Thánh Luca : Lc 2, 22-32
Khi ấy, đủ ngày thanh tẩy theo luật Môsê, cha mẹ Chúa Giêsu liền đem Người lên Giêrusalem để hiến dâng cho Chúa, như đã chép trong Lề luật Chúa rằng: “Mọi con trai đầu lòng sẽ được gọi là người thánh thuộc về Chúa”. Và cũng để dâng lễ vật cho Chúa, như có nói trong Luật Chúa, là một đôi chim gáy, hay một cặp bồ câu con.
Và đây ở Giêrusalem, có một người tên là Simêon, là người công chính, kính sợ Thiên Chúa, và đang đợi chờ niềm ủi an của Israel. Thánh Thần cũng ở trong ông. Ông đã được Thánh Thần trả lời rằng: Ông sẽ không chết, trước khi thấy Ðấng Kitô của Chúa. Ðược Thánh Thần thúc giục, ông vào đền thờ ngay lúc cha mẹ trẻ Giêsu đưa Người đến để thi hành cho Người những tục lệ của Lề luật. Ông bồng Người trên cánh tay mình, và chúc tụng Thiên Chúa rằng:
“Lạy Chúa, giờ đây, Chúa để cho tôi tớ Chúa ra đi bình an theo như lời Chúa đã phán: vì chính mắt con đã nhìn thấy ơn cứu độ của Chúa mà Chúa đã sắm sẵn trước mặt muôn dân, là Ánh sáng chiếu soi các lương dân, và vinh quang của Israel dân Chúa”.
…
CHÚNG TA CÓ MUỐN ĐÓN GẶP CHÚA KHÔNG?
Trong thinh lặng, cầu nguyện, cụ Simêon được hun đúc lòng mong mỏi được gặp Đức Kitô. Nếu cụ đã được toại nguyện khi được nhìn xem tận mắt, được ẵm bế Chúa vào lòng, thì chắc chắn cụ đã gặp được Chúa và ơn cứu độ của Người trước biến cố này.
Bài ca mới, bài ca An bình, đã được cất lên từ môi miệng của một con người, với đôi mắt hằn vẻ lo âu, già nua tuổi tác, được đổi mới bởi Nguồn Cứu Độ mà ông được thấy và được chạm đến.
Thiên Chúa đã thân chinh đến với dân Người. Chúng ta có sẵn sàng đón gặp Chúa không?