Tin Mừng theo thánh Mát-thêu: Mt 9, 18-26
Khi ấy, Chúa Giêsu đang nói, thì có một vị kỳ mục kia đến lạy Người mà thưa rằng: “Lạy Ngài, con gái tôi vừa mới chết, nhưng xin Ngài đến đặt tay trên nó, thì nó sẽ sống lại”. Chúa Giêsu chỗi dậy, và cùng với các môn đệ, đi theo ông ấy. Và này có người đàn bà bị bệnh loạn huyết đã mười hai năm, tiến lại đàng sau Người và chạm đến gấu áo Người. Vì bà nghĩ thầm rằng: Nếu tôi được chạm đến áo Người thôi, thì tôi sẽ được khỏi. Chúa Giêsu ngoảnh lại, trông thấy bà ta, liền phán rằng: “Này con, hãy vững lòng. Ðức tin của con đã cứu thoát con”. Và người đàn bà được khỏi bệnh.
Khi Chúa Giêsu đến nhà vị kỳ mục, và thấy những người thổi kèn và đám đông đang xôn xao, thì bảo rằng: “Các ngươi hãy lui ra, con bé không có chết đâu, nó ngủ đó thôi”. Họ liền nhạo cười Người. Và khi đã xua đám đông ra ngoài, Người vào cầm tay đứa bé và nó liền chỗi dậy. Tin này đồn đi khắp cả miền ấy.
LUÔN GIỮ ĐƯỢC NIỀM TIN
“Con gái tôi vừa mới chết, nhưng xin Ngài đến, nó sẽ sống lại.” Lẽ thường khi một người vừa qua đời, tang quyến sẽ phải tất bật với việc ma chay. Nhưng ở đây, người bố đã nén lại mọi đau thương, vội vã chạy tìm Đức Giêsu để mong níu kéo hy vọng mạng sống cho con gái mình. Lòng tin của ông thật mạnh mẽ.
Phần kết của câu chuyện Tin Mừng thật có hậu: đứa bé đã sống lại. Chính lòng tin của người bố đã làm cho quyền năng Đức Giêsu được thể hiện. Thật vậy, trong những tiếng nhạo cười của nhiều người, vị kỳ mục vẫn giữ vững niềm tin vào Đức Giêsu.
Xin cho mỗi người chúng ta cũng luôn giữ được niềm tin của mình, dù phải đối diện với bất kỳ lời nhạo cười, chê bai nào.