Tin Mừng theo thánh Mác-cô: Mc 4, 26-34
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng rằng: “Nước Thiên Chúa giống như người kia đã gieo hạt xuống đất: người đó ngủ hay thức, đêm hay ngày, hạt giống cứ đâm mầm và mọc lên thế nào người đó cũng không hay biết nữa. Ðất tự nó làm cây lúa mọc lên: trước hết thành cây, rồi đâm bông, rồi kết hạt. Và khi lúa chín, người ấy liền gặt vì đã đến mùa”.
Người còn phán: “Chúng ta sẽ lấy gì mà hình dung nước Thiên Chúa? hay dùng dụ ngôn nào mà so sánh nước đó được? Nước đó giống như hạt cải, khi gieo xuống đất thì nhỏ bé nhất trong tất cả các hạt trên mặt đất. Nhưng khi gieo rồi, nó mọc lên thành cây rau lớn nhất, và đâm những cành to, đến nỗi chim trời có thể tới núp bóng được”. Người dùng nhiều dụ ngôn như thế mà rao giảng lời Chúa cho họ, tuỳ sức họ có thể hiểu được, và Người chỉ nói với họ bằng dụ ngôn, nhưng khi ở riêng với các môn đệ, Người giải thích tất cả cho các ông.
SINH HOA TRÁI THÁNH THIỆN
Chẳng ai trong chúng ta có kinh nghiệm Nước trời là thế nào, do vậy, cũng chẳng dễ dàng hình dung Nước Trời ra sao. Tạ ơn Chúa, chính Người đã dùng những dụ ngôn rất giản dị để diễn tả về Nước trời. Nước trời đó giản dị như hạt giống, tuy nhỏ bé lúc gieo xuống, chấp nhận mục nát để nảy mầm, đâm chồi, thành cây và trổ sinh bông hạt. Nước trời đó không xa lạ, nhưng đã khởi đầu ngay ở trần gian, hạt giống Nước trời đã được gieo trong tâm hồn con người và đang lớn lên từng ngày từng ngày.
Xin cho chúng ta nhận ra hạt giống ấy Chúa gieo trong tâm hồn mình và cộng tác với ơn Chúa để đời mình sinh được nhiều hoa trái thánh thiện.