Tin mừng theo Thánh Luca: Lc 19, 1-10
Khi ấy, Chúa Giêsu vào Giêricô và đi ngang qua thành, thì kìa, có một người tên là Giakêu, ông thủ lãnh những người thu thuế và là người giàu có. Ông tìm cách để nhìn xem Chúa Giêsu là người thế nào, nhưng không thể được, vì người ta đông quá, mà ông lại thấp bé. Vậy ông chạy lên trước, trèo lên một cây sung để nhìn xem Người, vì Người sắp đi ngang qua đó. Khi vừa đến nơi, Chúa Giêsu nhìn lên và trông thấy ông ấy, nên Người bảo ông rằng: “Hỡi Giakêu, hãy xuống mau, vì hôm nay Ta phải lưu lại tại nhà ngươi”. Ông vội vàng trụt xuống và vui vẻ đón tiếp Người. Mọi người thấy vậy, liền lẩm bẩm rằng: “Ông này lại đến trọ nhà một người tội lỗi”. Ông Giakêu đứng lên thưa cùng Chúa rằng: “Lạy Ngài, tôi xin bố thí nửa phần của cải tôi cho kẻ khó, và nếu tôi có làm thiệt hại cho ai điều gì, tôi xin đền gấp bốn”. Chúa Giêsu bảo ông ấy rằng: “Hôm nay nhà này được ơn cứu độ, bởi người này cũng là con cái Abraham. Vì chưng, Con Người đến tìm kiếm và cứu chữa điễu gì đã hư mất”.
ĐÓN NHẬN NGƯỜI TỘI LỖI
Ngay từ đầu, lòng khao khát đến với Đức Giêsu của Giakêu đã vấp phải một bức tường lớn, mà Kinh thánh gọi là ‘đám đông’.
Đám đông che chắn không cho Giakêu thấy Chúa, và cũng chính đám đông đã xôn xao nói: ông này đến trọ nhà một người tội lỗi. Có thể thấy, hành động của đám đông trong Tin mừng là lời nhắc nhớ chúng ta về thái độ cần phải có đối với những người tội lỗi: thay vì loại trừ là đón nhận họ hoà nhập trở lại cộng đoàn. Những lời xầm xì, ánh mắt khinh khi hay thái độ dửng dưng không là phương dược chữa lành họ, trái lại, càng đẩy họ rời xa Chúa hơn.