Tin mừng theo Thánh Mác cô: Mc 10, 2-12
Khi ấy, những người biệt phái đến gần và hỏi thử Chúa Giêsu rằng: “Người ta có được phép ly dị vợ mình chăng?” Người đáp: “Môsê đã truyền cho các ông thế nào?” Họ thưa: “Môsê cho phép làm giấy ly dị và cho ly dị”. Bấy giờ Chúa Giêsu đáp lại: “Chính vì sự cứng lòng của các ông, mà Môsê đã viết ra điều luật đó. Nhưng lúc khởi đầu cuộc sáng tạo, Thiên Chúa đã dựng nên một người nam và một người nữ. Bởi đó người nam sẽ lìa cha mẹ để luyến ái vợ mình, và hai người sẽ nên một huyết nhục. Như thế, họ không còn là hai mà là một huyết nhục. Vậy sự gì Thiên Chúa đã kết hợp, loài người không được phân rẽ”.
Về đến nhà, các môn đệ lại hỏi Người về điểm đó. Và Người bảo các ông: “Ai bỏ vợ mình và lấy vợ khác, thì phạm tội ngoại tình đối với người vợ trước. Và người nữ bỏ chồng và lấy chồng khác, thì cũng phạm tội ngoại tình”.
SỰ GẮN KẾT CỦA THIÊN CHÚA
Trong Bài đọc I, Ađam buồn khi đối diện với muôn thú và xúc vật. Ông được đặt tên cho chúng, nhưng ông lại không tìm thấy cho mình một ‘nội trợ xứng đáng’, mãi cho tới ông gặp được người nữ cùng xương cùng thịt với ông. Lúc bấy giờ, người đàn ông thốt lên vui sướng: Đây xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi. Một ‘nội trợ xứng đáng’ không nhắm đến sự lệ thuộc của người nữ vào người nam cho bằng khẳng định sự gắn kết. Cả hai sẽ nên một trong Chúa, bởi chính sự gắn kết của Chúa.
Chất vấn của các Biệt phái về vấn đề ly dị cho thấy sự mỏng dòn của con người. Luôn có nguy cơ phá vỡ sự gắn kết ấy bởi những yếu đuối của bản thân, nhưng chúng ta tin rằng, chính Chúa đã gắn kết, thì cũng chính Người sẽ có cách để trợ giúp vợ chồng sống trọn lời thề trung thành.