Tin mừng theo Thánh Mác cô: Mc 8, 27-35
Khi ấy, Chúa Giêsu cùng các môn đệ đi về phía những làng nhỏ miền Cêsarê thuộc quyền Philipphê. Dọc đường, Người hỏi các ông rằng: “Người ta bảo Thầy là ai?” Các ông đáp lại rằng: “Thưa là Gioan tẩy giả. Một số bảo là Êlia, một số khác lại cho là một trong các vị tiên tri”. Bấy giờ Người hỏi: “Còn các con, các con bảo Thầy là ai?” Phêrô lên tiếng đáp: “Thầy là Ðấng Kitô”. Người liền nghiêm cấm các ông không được nói về Người với ai cả.
Và Người bắt đầu dạy các ông biết Con Người sẽ phải chịu đau khổ nhiều, sẽ bị các kỳ lão, các trưởng tế, các luật sĩ chối bỏ và giết đi, rồi sau ba ngày sẽ sống lại. Người công khai tuyên bố các điều đó. Bấy giờ Phêrô kéo Người lui ra mà can trách Người. Nhưng Người quay lại nhìn các môn đệ và quở trách Phêrô rằng: “Satan, hãy lui đi! vì ngươi không biết việc Thiên Chúa, mà chỉ biết việc loài người”.
Người tập họp dân chúng cùng các môn đệ lại, và phán: “Ai muốn theo Ta, hãy từ bỏ mình, vác thập giá mình mà theo Ta. Quả thật, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất. Còn ai chịu mất mạng sống mình vì Ta và vì Tin mừng, thì sẽ cứu được mạng sống mình”.
NHẬN BIẾT VÀ CHUYỂN HÓA TÂM TÍNH
Để có thể nói lên lời xác tín như thế, thiết nghĩ chỉ theo Đức Giêsu thôi, hoặc chỉ lãnh bí tích Rửa tội thôi chưa đủ, tiên vàn cần có sự nhảy vọt trong tương quan gắn bó mật thiết với Người, thực tế là chỉ có Phêrô lên tiếng trong khi những người còn lại chỉ dừng lại ở việc lặp lại nhận xét của người khác.
Hành động lên tiếng này đánh dấu sứ mạng của ông Phêrô: ông sẽ trở nên đồng hình đồng dạng với Thầy mình, dẫu có những lúc yếu đuối và bất toàn. Và quả thật, chỉ liền sau đó, Phêrô đã can ngăn Đức Giêsu khi người tiên báo về cái chết của mình. Hành vi của Phêrô nhắc nhớ chúng ta không được kiêu ngạo tự mãn, nhưng biết ngày càng tiến sâu hơn nữa vào mối tương quan với Chúa của mình.