Hãy “tin vào Người”…

 

Hãy “tin vào Người”…“Thiên Chúa là tình yêu”. Vâng, tông đồ Gio-an đã có lời tiếp, rằng: “Tình yêu của Thiên Chúa đối với chúng ta được biểu lộ như thế này: Thiên Chúa đã sai Con Một đến thế gian để nhờ Con Một của Người mà chúng ta được sống. Tình yêu cốt ở điều này: không phải chúng ta đã yêu mến Thiên Chúa, nhưng chính Người đã yêu  thương chúng ta, và sai Con của Người đến làm của lễ đền tội cho chúng ta” (1Ga 4, 9-10).

Đó… đó chính là ân huệ, ân huệ mà Thiên Chúa đã hứa ban cho con người. Và, Đức Giê-su, trong những ngày còn tại thế, Ngài cũng đã nói đến ân huệ này. Ngài đã nói trong một dịp gặp gỡ ông Ni-cô-đê-mô,  một vị thủ lãnh của người Do Thái, thời đó. Sự kiện này được ghi lại trong Tin Mừng thánh Gio-an.

Câu chuyện được ghi lại như sau: Hồi ấy, “trong nhóm Pha-ri-sêu, có một người tên là Ni-cô-đê-mô, một thủ lãnh của người Do Thái. Ông đến gặp Đức Giê-su ban đêm”. Khi gặp Đức Giê-su, ông ta đã nói với Ngài như thể nói với một người mình từng quen biết, rằng: “Thưa Thầy, chúng tôi biết, Thầy là một vị tôn sư được Thiên Chúa sai đến”.

Dựa vào đâu mà ông ta nói về Đức Giê-su như thế? Thưa, đó là dựa vào “những dấu lạ” mà ông ta cho rằng Đức Giê-su đã làm, vì như ông ta nói: “chẳng ai làm được những dấu lạ Thầy đã làm, nếu Thiên Chúa không ở cùng người ấy”. Đúng vậy, Đức Giê-su, trong ba năm ra đi loan báo Tin Mừng, Ngài đã làm rất nhiều dấu lạ, dấu lạ hóa nước thành rượu trong một bữa tiệc cưới tại Cana, như một điển hình.

Còn chuyện Ngài  “được Thiên Chúa sai đến” ư! Vâng, ông Ni-cô-đê-mô rất đúng khi nói Đức Giê-su chính là người “được Thiên Chúa sai đến”. Thế nhưng, Đức Giê-su được sai đến không chỉ để người ta coi như là “một tôn sư”, nhưng còn là để khôi phục lại “sự sống đời đời” cho con người.

Thật vậy, hôm đó, sau những lời tranh luận với ông Ni-cô-đê-mô về sự tái sinh, Đức Giê-su đã khẳng định điều đó khi Ngài công bố một thông điệp, thông điệp rằng: “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời” (Ga 3, 16).

Trước khi công bố thông điệp (nêu trên), hôm đó Đức Giê-su cho biết: “như ông Mô-sê đã gương cao con rắn trong sa mạc, Con Người cũng sẽ phải được gương cao như vậy, để ai tin vào Người thì được sống muôn đời”. (Ga 3, 14-15)

Nói tới chuyện Mô-se gương cao con rắn đồng, có phần chắc ông Ni-cô-đê-mô hiểu, nhưng khi nói “Con Người cũng sẽ phải được gương cao như vậy”,  liệu ông Ni-cô-đê-mô có hiểu câu nói đó của Đức Giê-su không! Vâng, không thấy thánh sử Gio-an nói gì.

Tuy nhiên, có phần chắc, ông ta sẽ hiểu, hiểu Đức Giê-su nói gì, khi Ngài nói tiếp rằng “Thiên Chúa sai Con của Người đến thế gian, không phải để lên án thế gian, nhưng là để thế gian, nhờ Con của Người, mà được cứu độ”. Đó chính là tuyệt đỉnh của tình yêu, tình yêu của Thiên Chúa.

Sau này, quả đúng như lời Đức Giê-su nói, vào một buổi chiều ngày thứ sáu, trên đồi Golgotha, “Con của Người”, là chính Ngài, đã bị giương cao, giương cao trên cây thập giá. Cây thập giá đó, trở thành cây thánh giá, một cây thánh giá, để ai tin, thì người ấy “sẽ được cứu”.

Sự kiện “Con Người cũng sẽ phải được gương cao lên”, và điều này đã xảy ra, chứng minh rằng, có một Thiên Chúa “giàu lòng thương xót và rất mực yêu mến” con người. Thánh Phao-lô, đã cảm nghiệm được điều này, và đã có lời chia sẻ, rằng: “… nên dầu chúng ta đã chết vì sa ngã, Người cũng đã cho chúng ta được cùng sống với Đức Ki-tô”.

“Chính do ân sủng và nhờ lòng tin mà anh em được cứu độ”, ngài Phao-lô đã xác tín như thế. “Ơn Cứu Độ và Sự Sống Muôn Đời” chính là ân huệ đã được Thiên Chúa ban cho, và ân huệ mà Thiên Chúa ban cho  không bao giờ bị giới hạn bởi không gian lẫn thời gian.

Thế nên, hơn bao giờ hết, chúng ta cần xác tín lại “lòng tin” của mình, rằng: tôi “tin vào Người”. Phải xác tín lại, vì đó là một thách đố lớn đối với chúng ta, khi mà chúng ta phải sống với một thế giới,  một xã hội đang bị điều khiển bởi Satan và bè lũ của nó.

Mà thật vậy, thế giới hôm nay, chẳng phải là một thế giới đang cổ vũ cho một nền văn hóa sự chết, một nền văn hóa tự do phá thai, tự do hôn nhân đồng tính và nhiều thứ tự do phù phiếm đầy quyến rũ, đó sao! Chẳng phải là một thế giới rất dễ làm cho chúng ta đi ngược lại Mười Điều Răn của Thiên Chúa, đó sao!

Xã hội hôm nay, chẳng phải là một xã hội mà con người đã coi “Lương tâm còn rẻ hơn lương thực. Chân lý chân giò cũng thế thôi”, đó sao! Chẳng phải là một xã hội đang khích lệ con người sống dối trá, lừa gạt để rồi xa dần niềm tin vào Thiên Chúa, đó sao!

Sống chung với một thế giới như thế, một xã hội như thế, biết đâu, chỉ vì một phút yếu lòng, chúng ta yêu thế gian đến nỗi “bán” Con Một của Người là chính Đức Giê-su, bằng cách này hay cách khác!

Vâng, đó là lý do chúng ta hãy để một phút hồi tâm và tự hỏi, tôi có “bán đứng” lương tâm mình chỉ vì một chút lợi lộc, của cải, tiền bạc mà thế gian ban cho? Tôi có “bán đứng” đồng nghiệp mình chỉ vì một chút danh vọng,  mà thế gian ban cho? Tôi có bán đứng đồng môn mình chỉ vì một chút quyền lực mà thế gian ban cho?

Đối với gia đình, tôi có bán đứng người bạn trăm năm của mình chỉ vì một phút yếu lòng để cho “hồn lỡ sa vào đôi mắt em”,  một em chân dài nào đó? Câu trả lời là của mỗi chúng ta. Thế nhưng, đừng quên, Đức Giê-su, khởi sự cho sứ vụ truyền giáo, Ngài kêu gọi mọi người, rằng: “Hãy sám hối và tin vào Tin Mừng”. Và, Phụng Vụ Lời Chúa của Chúa Nhật hôm nay (14/03/2021) cho chúng ta biết tin-vào-Tin-Mừng đó là tin-vào-Đức-Giêsu. Đó là: “Ai tin vào Con của Người, thì không bị lên án; nhưng kẻ không tin, thì bị lên án rồi, vì đã không tin vào danh của Con Một Thiên Chúa”.

Vâng, rất rõ ràng. Thế nên, chớ có dại mà đặt niềm tin vào Satan cũng như vào sự gian trá của thế gian, nơi chỉ dẫn chúng ta đi về cõi thung lũng âm u của nghi ngờ và chết chóc.

Thưa quý Bạn, thánh Phao-lô nói: “Bộ mặt thế gian này đang biến đi”. Và, như lời thánh vịnh 90, cho biết: “Tính tuổi thọ trong ngoài bảy chục, mạnh giỏi chăng là được tám mươi. Mà phần lớn chỉ là những gian lao khốn khổ, cuộc đời thấm thoát chúng con đã khuất rồi”  (Tv 90, 10). Tất cả mọi sự rồi sẽ “khuất” như lời Cô-he-lét nói: “Phù vân, quả là phù vân. Phù vân, quả là phù vân. Tất cả chỉ là phù vân” (Gv 1, 2)

Cái gì sẽ tồn tại, nếu không là sự sống đời đời trong Đức Giê-su Ki-tô! Cái gì sẽ tồn tại, nếu không là niềm tin, “tin vào Người (để) được sống muôn đời”! (x.Ga 3, 15)

Thế nên, đừng để ân huệ và tình yêu của Thiên Chúa tuột khỏi cuộc đời mình. Hãy đến Thánh Giá Chúa Giê-su và nói với Ngài, rằng: Lạy Chúa, con “Tin vào Người”. Chúng ta hãy “tin vào Người”.

Petrus.tran

 

 

Để lại một bình luận