Tin mừng theo Thánh Luca: Lc 4, 24-30
Khi Chúa Giêsu đến thành Nadarét, Ngài nói với dân chúng tụ họp trong hội đường rằng: “Quả thật, Ta bảo các ngươi, chẳng có một tiên tri nào được tiếp đón tử tế ở quê hương mình. Ta bảo các ngươi, chắc hẳn trong thời Elia có nhiều bà goá ở Israel, khi trời hạn hán và một nạn đói lớn hoành hành khắp nước suốt ba năm sáu tháng, nhưng Elia không được sai đến với một người nào trong bọn họ, mà chỉ được sai đến với một bà goá ở Sarépta xứ Siđôn thôi. Cũng có nhiều người phong cùi trong Israel thời tiên tri Elisêô, nhưng không một người nào trong bọn họ được chữa lành, mà chỉ có Naaman, người Syria”.
Vừa nghe đến đó, mọi người trong hội đường đều đầy phẫn nộ. Họ đứng dậy, đẩy Người ra khỏi thành và dẫn Người đến một triền đồi, nơi họ xây thành, để xô Người xuống vực. Nhưng Người tiến qua giữa họ mà đi.
Ý THỨC VÀ CANH TÂN MỐI TƯƠNG QUAN VỚI THIÊN CHÚA
Ông bà ta có câu nói rất hay: “Gần chùa gọi Bụt bằng anh”. Cái gì gần gũi, thân quen, nhiều khi ta không biết trân trọng, coi thường. Thiên Chúa, vì yêu thương con người, trở nên giống người phàm như chúng ta, đã bị chúng ta khước từ, coi rẻ; nhất là những người cùng quê hương, xứ sở với Chúa. Thánh Gioan diễn tả: “Thiên Chúa đã đến nhà mình, nhưng bị người nhà khước từ”. Lời nhắc nhở của Chúa hôm nay giúp chúng ta ý thức và canh tân mối tương quan của mình với Thiên Chúa; đừng bao giờ chúng ta hờ hững với tình yêu của Người và vô tình hay cố ý khước từ Người trong cuộc sống.