Tin Mừng theo Thánh Gioan: Ga 8:51–59
Thật, tôi bảo thật các ông: ai tuân giữ lời tôi, thì sẽ không bao giờ phải chết”. Người Do-thái liền nói: “Bây giờ, chúng tôi biết chắc là ông bị quỷ ám. Ông Áp-ra-ham đã chết, các ngôn sứ cũng vậy; thế mà ông lại nói: “Ai tuân giữ lời tôi, thì sẽ không bao giờ phải chết”. Chẳng lẽ ông lại cao trọng hơn cha chúng tôi là ông Áp-ra-ham sao? Người đã chết, các ngôn sứ cũng đã chết. Ông tự coi mình là ai?” Ðức Giêsu đáp: “Nếu tôi tôn vinh chính mình, vinh quang của tôi chẳng là gì cả. Ðấng tôn vinh tôi chính là Cha tôi, Ðấng mà các ông gọi là Thiên Chúa của các ông. Các ông không biết Người; còn tôi, tôi biết Người. Nếu tôi nói là tôi không biết Người, thì tôi cũng là kẻ nói dối như các ông. Nhưng tôi biết Người và giữ lời Người. Ông Áp-ra-ham là cha các ông đã hớn hở vui mừng vì hy vọng được thấy ngày của tôi. Ông đã thấy và đã mừng rỡ” Người Do-thái nói: “Ông chưa được năm mươi tuổi mà đã thấy ông Áp-ra-ham!” Ðức Giêsu đáp: “Thật, tôi bảo thật các ông: trước khi có ông Áp-ra-ham, thì tôi, Tôi Hằng Hữu!” Họ liền lượm đá để ném Người. Nhưng Ðức Giêsu lánh đi và ra khỏi Ðền Thờ.
ĐỪNG LOẠI TRỪ THIÊN CHÚA KHỎI CUỘC SỐNG
Trong giao ước được ký kết, Danh Đức Chúa đứng ở vị trí trung tâm, và để có được Lời hứa dòng dõi đông đảo, chính Áp-ram và con cháu ông phải nhìn nhận Danh Đức Chúa là Chúa của mình. Danh ấy đã trở nên hữu hình nơi Đức Giêsu khi Người nói: Tôi Hằng Hữu. Vậy, nếu những người Do Thái “làm những việc của Áp-ra-ham”, họ sẽ nhận biết Đức Giêsu là Đấng Cha sai đến và tin vào Người, nhờ đó mà họ được sống.
Tuy nhiên, vẫn có đó những người tự xưng là con cháu Tổ phụ Áp-ra-ham lại đưa tay ném đá Chúa của mình, nhưng Tin mừng chúng ta vừa nghe. Phần chúng ta, chúng ta có loại trừ Thiên Chúa khỏi cuộc sống của mình, khi vẫn mang nơi mình Danh của Chúa?