Tin Mừng theo thánh Mác-cô: Mc 6:45–52
Lập tức, Ðức Giêsu bắt các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia về phía thành Bétxaiđa trước, trong lúc Người giải tán đám đông. Sau khi từ biệt các ông, Người lên núi cầu nguyện. Chiều đến, chiếc thuyền đang ở giữa biển hồ, chỉ còn một mình Người ở trên đất.
Người thấy các ông phải vất vả chèo chống vì gió ngược, nên vào khoảng canh tư đêm ấy, Người đi trên mặt biển mà đến với các ông và Người định vượt các ông. Nhưng khi các ông thấy Người đi trên mặt biển, lại tưởng là ma, thì la lên. Quả thế, tất cả các ông đều nhìn thấy Người và đều hoảng hốt.
Lập tức, Người bảo các ông: “Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ!” Người lên thuyền với các ông, và gió lặng. Các ông cảm thấy bàng hoàng sửng sốt, vì các ông đã không hiểu ý nghĩa phép lạ bánh hoá nhiều: lòng trí các ông còn ngu muội!
CHÍNH THẦY ĐÂY, ĐỪNG SỢ!
Đức Giêsu bảo các môn đệ: “Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ!”
Khung cảnh Tin mừng là trận cuồng phong bao trùm các môn đệ, ngay lúc đó, các ông bắt gặp lời an ủi của Đức Giêsu: Đừng sợ.
‘Đừng sợ’ những nghịch cảnh đang xảy ra trong cuộc đời chúng ta vì Chúa luôn hiện diện, như Người đã kịp thời có mặt với các môn đệ.
‘Đừng sợ’ phơi bày sự kém tin của bản thân mình trước mặt Chúa, vì ngay các môn đệ là những người luôn ở bên cạnh Chúa cũng đã dám làm điều đó.
Và cuối cùng, ‘đừng sợ’ để cho người khách lạ Giêsu bước lên thuyền, bởi chính nơi Người, chúng ta mới có sự bình an thực sự, khi Người an ủi chúng ta: Chính Thầy đây, đừng sợ!