Tin mừng theo thánh Mát-thêu: Mt 1, 18-24
Sau đây là gốc tích Đức Giê-su Ki-tô: bà Ma-ri-a, mẹ Người, đã thành hôn với ông Giu-se. Nhưng trước khi hai ông bà về chung sống, bà đã có thai do quyền năng Chúa Thánh Thần. Ông Giu-se, chồng bà, là người công chính và không muốn tố giác bà, nên mới định tâm bỏ bà cách kín đáo.
Ông đang toan tính như vậy, thì kìa sứ thần Chúa hiện đến báo mộng cho ông rằng: “Này ông Giu-se, con cháu Đa-vít, đừng ngại đón bà Ma-ri-a vợ ông về, vì người con bà cưu mang là do quyền năng Chúa Thánh Thần. Bà sẽ sinh con trai và ông phải đặt tên cho con trẻ là Giê-su, vì chính Người sẽ cứu dân Người khỏi tội lỗi của họ.”
Tất cả sự việc này đã xảy ra, là để ứng nghiệm lời xưa kia Chúa phán qua miệng ngôn sứ: Này đây, Trinh Nữ sẽ thụ thai và sinh hạ một con trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ là Em-ma-nu-en, nghĩa là “Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta.” Khi tỉnh giấc, ông Giu-se làm như sứ thần Chúa dạy và đón vợ về nhà.
CỘNG TÁC VỚI CHÚA
Trong kế hoạch cứu độ của Thiên Chúa, vài trò của Thánh Giuse rất quan trọng. Bởi chính nhờ sự vâng phục của Thánh Giuse mà Đấng Em-ma-nu-el đã hiện hữu cách hợp pháp giữa lòng nhân loại với tư cách là con cháu vua Đa-vít. Để rồi qua một dòng họ, một dân tộc cụ thể, Ngôi Hai Thiên Chúa đã thực hiện công trình cứu độ của mình. Qua đó chúng ta thấy sự vâng phục của Thánh Giuse quan trọng như thế nào.
Tuy nhiên, vai trò của Đức Maria thật sự còn lớn lao hơn nữa. Bởi chính nhờ lời xin vâng của Mẹ mà Ngôi Hai Thiên Chúa đã xuống thế làm người, đã mặc lấy xác phàm để ứng nghiệm lời ngôn sứ Isaia tiên báo thuở xưa: “Này đây trinh Nữ sẽ thụ thai, sinh hạ con trai và đặt tên con trẻ là Emmanuel, nghĩa là Thiên Chúa ở cùng chúng ta” (Is 7,13).