Con là con của Cha…

 

Con là con của Cha…Trước khi về trời, Đức Giê-su đã nói với các môn đệ rằng: “Anh em  hãy đi và làm cho muôn dân trở thành các môn đệ, làm phép rửa cho họ nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần, dạy bảo cho họ tuân giữ mọi điều Thầy đã truyền cho anh em”.

“Làm phép rửa cho họ”. Vâng, đây là một lệnh truyền, và Giáo Hội, hơn hai ngàn năm qua đã tuân theo lệnh truyền này. Giáo Hội luôn coi “phép rửa” như là điều kiện tiên quyết để trở thành công dân Nước Trời, hay nói chính xác hơn, đó là được trở nên con cái Thiên Chúa.

Đức Giê-su, trước khi thực thi sứ vụ loan báo Tin Mừng, Ngài  đã đến sông Gio-dan “cùng chịu phép rửa” với mọi người. Biến cố này đã được ghi lại trong Tin Mừng thánh Luca.

Theo thánh sử Luca cho biết, dấu mốc lịch sử  khi biến cố này xảy ra là vào “ năm thứ mười lăm dưới triều hoàng đế Tiberio, thời Phongxio Philatô làm tổng trấn miền Giuđê, Hêrôđê làm tiểu vương miền Galilê, người em là Philipphê làm tiểu vương miền Iturê và Trakhônit, Lyxania làm tiểu vương miền Abilen”. Còn về mặt tôn giáo thì “Khanan và Caipha làm thượng tế…”.

Vâng, đúng thời điểm đó, ông Gio-an đã xuất hiện tại sông Giodan. Từ trong hoang địa, ông đã đến dây và đã lớn tiếng kêu gọi  mọi người: “hãy chịu phép rửa tỏ lòng sám hối để được ơn tha tội”.

Có rất nhiều người đã “lũ lượt kéo đến xin ông làm phép rửa”. Ông đã không bỏ lỡ cơ hội để khuyến cáo họ, rằng: “Các ông hãy sinh những hoa quả xứng với lòng sám hối”. Những lời rao giảng của ông đã khiến cho dân chúng ngỡ ông là Đấng Messia.

Ngỡ ông là Đấng Messia là vì “Hồi đó, dân đang trông ngóng, và trong thâm tâm, ai nấy đều tự hỏi: biết đâu ông Gio-an lại chẳng là Đấng Messia!”.

Để xóa tan dư luận vô căn cứ đó, ông Gio-an đã thẳng thắn nói với dân chúng rằng: “Tôi, tôi làm phép rửa cho anh em trong nước, nhưng có Đấng mạnh thế hơn tôi đang đến, tôi không đáng cởi quai dép cho Người. Người sẽ làm phép rửa cho anh em trong Thánh Thần và lửa” (x.Lc 3, 16)

Và quả thật, Đấng đó đã đến. Đấng đó không ai xa lạ, chính là Giê-su người Na-da-rét. Đấng đó đã xuất hiện tại sông Gio-đan, và… và thật kinh ngạc, “Khi toàn dân đã chịu phép rửa, Đức Giê-su cùng chịu phép rửa” (x.Lc 3, 21)

Kinh ngạc hơn nữa, “đang khi Người cầu nguyện thì trời mở ra”. Và, “Thần Khí Chúa đáp xuống như hình chim bồ câu và ngự trên Ngài”. Chính trong giây phút đó, “có tiếng từ trời phán rằng: Con là Con của Cha; ngày hôm nay Cha đã sinh ra Con” (x.Lc 3, 22).

Có bao giờ chúng ta tự hỏi, tại sao Đức Giêsu lại phải “cùng chịu phép rửa” với mọi người?

Vâng, Đức Giê-su  cùng chịu phép rửa là bởi,  qua sự kiện này, Ngài biểu lộ sự khiêm nhường hạ mình, “không nghĩ phải nhất quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa, nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang, mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm nhân, sống như người trần thế”.

Ngài chấp nhận “dìm-mình-xuống”, để gánh-lên-tội-lỗi-trần-gian, đúng như lời ông Gio-an đã công bố: “Đây là Chiên Thiên Chúa, đây Đấng xóa bỏ tội trần gian”.

Hôm nay, nhắc lại biến cố Đức Giêsu chịu phép rửa chính là dịp để tái nhắc nhở cho chúng ta về Bí Tích Rửa Tội mà  chúng ta đã lãnh nhận.

Rất… rất cần thiết, để nhớ lại ngày chúng ta lãnh nhận Bí Tích Rửa Tội. Nhớ lại để chúng ta tái khám phá ân sủng mà Thiên Chúa đã ban, ân sủng được trở nên “con Thiên Chúa”, một bảo đảm chúng ta sẽ được hưởng sự sống đời đời nơi Thiên Quốc, mai sau.

Thế nên, hãy tự hỏi lòng mình rằng: Tôi có vui mừng được là con Thiên Chúa?  Hay tôi chỉ nhận mình là con của Người trong nhà thờ, còn khi phải hòa nhập cuộc sống ngoài xã hội, tôi lại trở thành con của thế gian, của satan, sống theo lối sống của satan, của thế gian?

Vâng, chúng ta đang sống trong một xã hội cổ vũ cho một lối sống thực dụng, một lối sống luôn đặt vấn đề vật chất là trên hết, sống không có tình cảm, chỉ nghĩ đến mình, không nghĩ đến người khác, một lối sống luôn muốn giành những gì có lợi cho mình, bất chấp đúng hay sai. Và nó đã ảnh hưởng rất nặng lên đời sống của chúng ta, thế nên, để trả lời câu hỏi nêu trên, khó quá chăng?

Khó… khó đấy! Nhưng đã là một Ki-tô hữu, chúng ta phải tìm ra câu trả lời. Tìm câu trả lời ở đâu? Thưa, ở Kinh Thánh, hay nói cách khác ở những lời Đức Giê-su đã truyền dạy.

Đức Giê-su truyền dạy những gì? Thưa, có rất nhiều lời Ngài đã truyền dạy, và đây là một lời dạy rất hữu ích cho mỗi chúng ta: “Được lời lãi cả thế gian mà mất linh hồn nào được ích gì”.

Qua lời khuyên này, và dựa vào thực tế của cuộc sống, có lẽ không ai trong chúng ta lại không có câu trả lời.

Vâng, chớ… chớ có trả lời rằng, tôi muốn làm con cái satan, của thế gian và sống theo lối sống của satan, của thế gian. Chớ… chớ có thỏa hiệp với lối sống phóng đãng, dâm bôn, chia rẽ, bè phái, say sưa, chè chén.

Tại sao? Thưa, thánh Phao-lô khuyến cáo “những kẻ làm những điều đó (sống như thế), không được thừa hưởng Nước Trời”(x.Gl 5, 19-21)

Hơn nữa, Đức Giê-su đã có lời truyền dạy: “Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được”.

Thế nên, chúng ta không thể nhận mình là con của Ngài trong nhà thờ, rồi khi phải hòa nhập cuộc sống ngoài xã hội, chúng ta lại trở thành con của thế gian, của satan, sống theo lối sống của satan, của thế gian.

Thánh Phao-lô, qua thư gửi cho Ti-tô, có lời chia sẻ, rằng: “Đấng cứu độ chúng ta, đã biểu lộ lòng nhân hậu và lòng yêu thương của Người đối với nhân loại. Không phải vì tự sức mình chúng ta đã làm nên những việc công chính, nhưng vì Người thương xót, nên Người đã cứu chúng ta nhờ phép rửa ban ơn Thánh Thần, để chúng ta được tái sinh và đổi mới”. (x.Tt 3, 4-5).

Chính vì thế, đừng cho rằng Bí Tích Rửa Tội chỉ là thủ tục hành chánh để gia nhập đạo Công Giáo, hoặc tệ hơn là để “kết hôn”, rồi sau đó là “tôi lấy được vợ (chồng) tôi thôi nhà thờ”.

Trái lại, phải coi đó như là: “ân sủng”,  ân sủng Thiên Chúa ban cho chúng ta để chúng ta đủ sức “từ bỏ lối sống vô luân và những đam mê trần tục mà sống chừng mực, công chính và đạo đức ở thế gian này”.

Giờ đây, chúng ta hãy để một phút thinh lặng và tự hỏi mình, rằng: đã qua bao nhiêu năm lãnh nhận Bí Tích Rửa Tội, tôi đã thật sự là “Con Của Chúa”!

Câu trả lời là của mỗi chúng ta. Thế nhưng, chúng ta hãy thử nhìn qua bức tranh cuộc sống của thế gian hôm nay, nhìn để thấy, rằng làm con của satan, của thế gian nguy hiểm lắm, nguy hiểm ở chỗ dù đã là con của satan, của thế gian, nhưng satan và thế gian vẫn đâu có để cho những người con đó sống an lành hạnh phúc.

Trong thực tế của cuộc sống, satan và thế gian vẫn luôn là thủ phạm gây bất hòa chia rẽ. Chúng vẫn luôn tạo ra sự tranh chấp,  ghen tỵ, bè phái v.v… để rồi chính những người con của nó quay ra cấu xé, giết chóc lẫn nhau, đúng như những gì đã được mô tả qua bức tranh “bàn tiệc của quỷ”.

Còn làm con của Chúa ư! Thưa, đó là một hồng phúc, hồng phúc mà chúng ta “vẫn hằng mong đợi, ngày Đức Ki-tô Giê-su là Thiên Chúa vĩ đại và là Đấng cứu độ chúng ta, xuất hiện vinh quang”(Tt 2, 13)

Vâng, ngày đó chính là sự kiện trọng đại trong đời chúng ta. Là thời khắc chúng ta đựợc kết nạp vào gia đình Thiên Chúa và được nên một với Con của Người.

Trong niềm tin đó, chúng ta vui mừng chờ đợi ngày Ngài quang lâm. Và sẽ vui mừng hơn nữa khi từ trời cao, Thiên Chúa, một lần nữa, Người sẽ gọi chúng ta là: “Con là con của Cha”.

Petrus.tran

 

Để lại một bình luận