Tin mừng theo thánh Luca: Lc 15, 1-3. 11-32
“Người kia có hai con trai. Ðứa em đến thưa cha rằng: “Thưa cha, xin cha cho con phần gia tài thuộc về con”. Người cha liền chia gia tài cho các con. Ít ngày sau, người em thu nhặt tất cả tiền của mình trẩy đi miền xa và ở đó ăn chơi xa xỉ, phung phí hết tiền của. Khi nó tiêu hết tiền của, thì gặp nạn đói lớn trong miền đó và nó bắt đầu cảm thấy túng thiếu. Nó vào giúp việc cho một người trong miền, người này sai nó ra đồng chăn heo. Nó muốn ăn những đồ heo ăn cho đầy bụng, nhưng cũng không ai cho. Bấy giờ nó mới hồi tâm lại và tự nhủ: “Biết bao người làm công ở nhà cha tôi được ăn uống dư dật, còn tôi, tôi ở đây phải chết đói! Tôi muốn ra đi, trở về với cha tôi và thưa người rằng: “Lạy cha, con đã lỗi phạm đến Trời và đến cha; con không đáng được gọi là con cha nữa, xin cha đối xử với con như một người làm công của cha”. Vậy nó ra đi và trở về với cha nó. Khi nó còn ở đàng xa, cha nó chợt trông thấy, liền động lòng thương; ông chạy lại ôm choàng lấy cổ nó và hôn nó hồi lâu…
CHÚA LUÔN THƯƠNG TA
Người em chưa ý thức mình thuộc về cha và về gia đình nên anh tìm kiếm lạc thú nơi bạc tiền và lạc thú trần gian. Chính vì vậy, anh đã muốn lìa bỏ cha và gia đình để thỏa cơn mê. Chính cơn mê vùi dập anh lại cũng là nguyên nhân làm anh thức tỉnh và ý thức mình thuộc về đâu, cho dù mong manh. Thực ra, cơn mê không đủ làm anh thức tỉnh, nhưng là tình yêu vô điều kiện, lòng nhân hậu của người cha mới thức tỉnh và cứu lấy anh. Vì thế, chúng ta không được phép thất vọng về mình và bất kể ai vì có Chúa vẫn ở đó chờ đợi ta.