Thư người mất vợ ở Paris gởi IS: Các người sẽ không nhận được sự hận thù

 

Thư người mất vợ ở Paris gởi IS: Các người sẽ không nhận được sự hận thù“Cô ấy vẫn cứ xinh đẹp như khi tôi mới yêu cô ấy cách đây hơn 12 năm”, anh Antoine Leiris viết trên Facebook kể về thời khắc anh được gặp lại người vợ yêu Helene Muyal-Leiris từ… nhà xác.
Chính phủ Pháp hôm 18.11 đã thông báo nhận diện xong toàn bộ 129 nạn nhân của vụ khủng bố Paris đêm 13.11, vì vậy người dân có thể đến nhận thi thể người thân về mai táng. Trong số này có cô Muyal-Leiris, mới 35 tuổi. Cô bị bắn chết tại nhà hát Bataclan cùng 89 người khác trong đêm kinh hoàng 13.11 qua.
Những người chết sau vụ khủng bố Paris đã nằm xuống, nhưng gia đình họ, cả thành phố Paris, cả nước Pháp và cả thế giới này vẫn đang đau đớn.
Người chồng mất vợ lên Facebook viết status gửi IS: “Đêm thứ sáu, các ông đã cướp đi một mạng sống lớn lao, đó là tình yêu của đời tôi, là mẹ của con trai tôi. Nhưng tôi sẽ không thù hận các ông. Tôi không biết các ông là ai và cũng không muốn biết. Các ông chỉ là những linh hồn đã chết”.
Thông điệp của Leiris đã làm lay động con tim cộng đồng mạng, đang được dịch ra nhiều thứ tiếng và được chia sẻ rất nhanh, thu hút hàng trăm ngàn lượt người đọc.
Thư người mất vợ ở Paris gởi IS: Các người sẽ không nhận được sự hận thù
Anh Leiris viết tiếp: “Nếu thượng đế, đấng mà các ông xưng danh để giết người bừa bãi, tạo dựng chúng ta theo hình ảnh của người, mỗi viên đạn trên thân thể vợ tôi là mỗi vết thương trong trái tim thượng đế. Vì thế, sẽ không có chuyện tôi cho các ông món quà hận thù. Các ông muốn nó, nhưng đem sự giận dữ ra mà đáp trả hận thù thì chẳng khác nào tôi cũng giống như các ông.
Các ông muốn tôi sợ hãi. Các ông muốn tôi nhìn đồng hương của tôi với cặp mắt nghi ngờ. Các ông muốn tôi hy sinh tự do cho an ninh. Các ông đã lầm.
Tất nhiên, tôi đau đớn trước sự mất mất này. Tôi đã để cho các ông giành được một chiến thắng nhỏ. Nhưng sự đau đớn sẽ mau qua đi. Tôi biết rằng cô ấy sẽ luôn ở bên cạnh chúng tôi mỗi ngày và chúng tôi sẽ lại tìm được nhau ở chốn thiên đường của những linh hồn yêu thương và tự do, chốn mà các ông sẽ không bao giờ vào được.
Chúng tôi chỉ còn lại hai người, con trai tôi và tôi. Nhưng chúng tôi sẽ mạnh hơn bất kỳ đội quân nào trên thế giới này. Tôi không còn giờ để dành cho các ông nữa. Tôi phải đến với Melvils. Nó đã ngủ trưa dậy rồi”.
Nhưng người chồng trẻ Leiris, nhà báo làm việc cho một đài phát thanh ở Pháp cũng không quên “nhắn nhủ” IS thêm một điều: sẽ nuôi dạy Melvil lớn lên trong “hạnh phúc và tự do. Bởi vì không, các ông cũng sẽ không nhận được sự hận thù từ nó”.
Kiều Oanh (TNOL)

Để lại một bình luận