21/01/15 Thứ Tư tuần 2 TN
Th. Anê, trinh nữ, tử đạo
Mc 3,1-6
Chúa Giê-su buồn bực
Đức Giê-su giận dữ rảo mắt nhìn họ, buồn bực vì lòng họ chai đá. (Mc 3,5)
Suy niệm: Các kinh sư, luật sĩ, và nhóm Pha-ri-sêu đã nhiều lần xúc phạm đến cá nhân Chúa Giê-su, nhưng có vẻ như Ngài không quan tâm. Tuy nhiên, khi họ xúc phạm đến quyền tối thượng của Thiên Chúa và thiện ích của những kẻ bé mọn, thì Ngài thẳng thắn, mạnh mẽ lên án. Thánh sử Mác-cô không chỉ thuật lại những lời Chúa Giê-su quở trách họ, mà còn diễn tả cả nét mặt của Ngài: một bộ mặt giận dữ pha lẫn nỗi u buồn, thất vọng, vì họ cứ khư khư nại vào luật Mô-sê để từ chối việc bác ái lẽ ra cần phải được làm ngay. Một Thiên Chúa làm người “hiền lành và khiêm nhượng trong lòng” lắm khi phải bày tỏ sự giận dữ, buồn bực trước sự cứng lòng của con người, cho thấy Ngài đã phải chịu đựng họ như thế nào, cũng như cái giá mà sự tự do phải trả vì Thiên Chúa tôn trọng tự do ấy của con người.
Mời Bạn: Có khi nào bạn nghĩ Chúa buồn bực bạn vì bạn cưng cỏi và ương ngạnh không? Việc nào khien Ngài có thái độ như thế?
Chia sẻ: Đức công bằng, bác ái không cho phép hễ thương ai thì đánh giá tốt còn không ưa ai thì trù dập cả những giá trị tích cực của người mình không ưa. Trái lại, bao giờ cũng phải biết trân trọng chân lý.
Sống Lời Chúa: Vui với người vui, khóc với người khóc. Có như thế, ta mới thực sự là con một Cha trên trời, Đấng cho “mưa trên người lành lẫn kẻ dữ.”
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa đã giận dữ, buồn bực khi thấy con người đối xử xấu với những kẻ bé mọn. Xin cho con sớm nhận thấy đâu là điều làm Chúa buồn bực với con, để sửa lại hầu làm vui lòng Chúa, nhất là trong tương quan với người khác. Amen.