Bài ca dâng Người

Bài ca dâng Người

“Trong Thánh Tử, nhờ máu Thánh Tử đổ ra

chúng ta được cứu chuộc, được thứ tha tội lỗi

theo lượng ân sủng rất phong phú của Người.

Ân sủng này, Thiên Chúa đã rộng ban cho ta

cùng với tất cả sự khôn ngoan thông hiểu.”

(Ê-phê-sô: 1, 7-8)

 Bài ca dâng Người  Tạ ơn tình Chúa bao la

Hôm nay con viết bài ca dâng Người

   Người ban sự sống cho đời

Cho con thông hiểu tình Người thương con.

   Tình yêu, yêu đến sắt son

Yêu cho đến nỗi ròng ròng máu rơi

   Chiều xưa đá vỡ lưng đồi

Đất trời sầu thảm tiễn Người ra đi.

   Hai ngàn năm lẻ nói gì?

Âm thầm thập giá tỏ bày tình yêu!

   Tình như sóng dội thủy triều

Vỗ vào bờ cát mỗi chiều bâng khuâng

   Tình cho con cả vườn xuân

Một mùa hoa trái thánh ân dạt dào

   Tình cho con những xuyến xao

Qua bao mật đắng, qua bao lệ nhòa

   Để rồi tình đã thăng hoa

Từ trong tăm tối vỡ òa niềm vui

   Vì con được gặp Chúa rồi

Một vùng ánh sáng, sáng ngời tin yêu!

   Nay con xin Chúa một điều

Cho con học được chữ yêu trong Ngài

   Đường về quê vẫn còn dài

Bao nhiêu trắc trở xin Ngài đỡ nâng

   Hồn con theo gió lâng lâng

Viết vần thơ mọn tặng dâng tới trời!

                             16/10/2014

                             Ngòi bút nhỏ

Để lại một bình luận