Có tính hài hước
Bất kỳ ai đã từng lên sân khấu đều biết rằng chẳng có gì thu phục khán giả cho bằng khả năng làm cho họ cười, đặc biệt nếu câu chuyện cười ấy nhắm vào chính họ. Mặc dù, chẳng ai buộc Đức giáo hoàng Phanxicô là phiên bản Mỹ Latinh của vị hồng y giáo phận New York Timothy Dolan, là người dường như có một sức mạnh trong mọi tình huống, thế nhưng Đức tân giáo hoàng đã thể hiện tính hài hước lôi cuốn cho thế giới.
Vào tối 13 tháng Ba, khi bước ra ban công nhìn xuống quảng trường thánh Phêrô, Đức giáo hoàng nói đùa rằng công việc của các hồng y trong Mật viện là tìm ra Giám mục mới cho giáo phận Rôma, và dường như các ngài đã phải đi tới tận cùng trái đất để tìm vị ấy, ngài nói: “Nhưng chúng ta ở đây”.
Hầu như ngài làm cho mọi người cười lăn ra trong buổi gặp gỡ báo chí ngày 16 tháng Ba, khi nói rằng một số hồng y pha trò đề nghị ngài nhận tước hiệu “Clêment” để tôn vinh cách châm biếm vị giáo hoàng đã giải thể dòng Tên năm 1767. Ống kính truyền hình bất chợt nhận thấy cha Federico Lombardi S.J, người phát ngôn Vatican, đầu tiên trông như bị sốc, nhưng sau đó thanh thản trở lại trong tiếng cười giòn giã trái với thường lệ.
Tính hài hước của Đức tân giáo hoàng cũng đã thể hiện trong buổi đọc kinh Truyền tin vào Chúa nhật đầu tiên (17 tháng Ba), một lời cầu nguyện ban trưa Chúa nhật để tôn vinh Đức Maria mà các Đức giáo hoàng thường hướng dẫn từ cửa sổ phòng làm việc của các ngài hướng ra quảng trường thánh Phêrô.
Đức Phanxicô trích dẫn một cuốn sách nói về lòng thương xót của Thiên Chúa do hồng y người Đức Walter Kasper viết, rồi ngài nói thêm: “Tôi không muốn anh chị em nghĩ tôi đang quảng cáo sách cho các hồng y của tôi!”. Sau đó, ngài kể câu chuyện khi mới được bổ nhiệm làm giám mục năm 1992, ngài đi tới đền Đức Maria ở Ácgentina để giải tội. Một bà lão tuổi bát tuần nói với ngài: “Nếu Thiên Chúa không tha thứ, thế giới sẽ không còn hiện hữu”.
Đức giáo hoàng làm cho đám đông phải cười ồ lên khi nói rằng ngài cảm thấy muốn hỏi bà lão: “Bà đã học ở trường đại học Gregorian phải không ?” (Đây là một trường đại học danh giá tại Rôma do các tu sĩ dòng Tên điều hành.)
Đức Phanxicô khẳng định: “Đó là sự khôn ngoan mà Thánh Thần ban tặng, sự khôn ngoan nội tâm có liên hệ đến lòng thương xót của Thiên Chúa”.
Bây giờ, thế giới cũng đã chiêm ngưỡng Đức Phanxicô trong một vài đường nét họ nhận được, khi chứng kiến ngài chia sẻ những nụ cười với người này người kia đến chào ngài. Trong những năm 70, một số anh em dòng Tên của ngài ở Ácgentina nói rằng cha Bergoglio hiếm khi cười, có lẽ bởi vì chẳng có gì đáng cười dưới chế độ độc tài quân sự. Tuy nhiên, ngày nay dường như rõ ràng là Đức Phanxicô mang tính hài hước lành mạnh vào cung điện giáo hoàng.
Lúc nào cũng vậy, khả năng cười đùa này là một phần nhân cách và cũng là một phần chương trình của Đức Phanxicô. Một lần nữa, ngài đem nụ cười vào bài nói chuyện với các hồng y khi so sánh tuổi già của các vị với rượu quý, nhưng ngài đặt ra cho các vị một thách thức: “Chúng ta hãy truyền sự khôn ngoan này cho giới trẻ”.
Nói cách khác, Đức Phanxicô muốn là một giáo hoàng loan báo Tin mừng, là người có thể vươn ra khỏi ranh giới của những gì đã có, và giới thiệu Kitô giáo cho thế giới rộng lớn hơn. Ngài biết rằng, thực hiện điều đó với nụ cười chứ không phải vẻ nhăn nhó thì có lẽ là một chiến lược truyền giáo hấp dẫn hơn, và ngài cảm thấy thoải mái, tự nhiên để thay đổi cách thức trang trọng của chức giáo hoàng và ứng khẩu với sự hài hước.
Các Đức giáo hoàng giảng dạy bằng việc làm cũng như bằng lời nói, và ở cả hai hình thức, Đức Phanxicô dường như đang nói với các tín hữu Công giáo rằng, dù ở hình thức nào, cười hoàn toàn là điều đúng đắn.
(theo daminhvn.net)