16/09/14 Thứ Ba tuần 24 TN
Th. Co-nê-li-ô, GH và Xíp-ri-a-nô, Gm, tử đạo
Lc 7,11-17
Chạnh lòng nước mắt của mẹ
Khi Đức Giê-su đến gần cửa thành, thì đang lúc người ta khiêng một người chết đi chôn, người này là con trai duy nhất, và mẹ anh ta lại là một bà goá…. Trông thấy bà, Chúa chạnh lòng thương và nói: “Bà đừng khóc nữa!” (Lc 7,12-13)
Suy niệm: “Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình”, thế nên nỗi đau của người mẹ khi đứa con yêu dấu của mình mất đi lại càng mênh mông hơn biết mấy. Đức Giê-su là Thiên Chúa Tình Yêu, sao lại không thể chạnh lòng thương xót trước nỗi đau lớn lao người mẹ làng Na-in này! Lời Chúa Giê-su nói: “Bà đừng khóc nữa” và việc Ngài cho người thanh niên sống lại, rồi “trao anh ta lại cho người mẹ” là dấu chỉ tình yêu vô biên của Thiên Chúa và hơn nữa còn tiên báo Ngài chính là Người Con duy nhất của Thiên Chúa sẽ được Chúa cho sống lại và trao cho Mẹ Giáo Hội để mãi mãi ở lại với con người chúng ta.
Mời Bạn: Chúa chạnh lòng trước tiếng khóc người mẹ đau khổ. Ngài cũng chạnh lòng thương trước những nỗi thống khổ của con người. Và Chúa còn xót thương gấp bội khi chúng ta chết về phần linh hồn vì tội lỗi của mình. Bạn đã làm gì khi rơi vào tình trạng “chết linh hồn” đó? Với những giọt lệ thống hối, cùng với tiếng khóc của Mẹ Giáo Hội, bạn hãy đến với Bí tích Hoà Giải, để nhận được ơn tha tội, để được sống lại trong ân sủng Chúa.
Chia sẻ: Điều gì làm bạn ngại đến với bí tích Hoà Giải?
Sống Lời Chúa: Thường xuyên lãnh nhận bí tích Hoà Giải thay vì dừng lại ở giới hạn “một năm ít là một lần”.
Cầu nguyện: Lạy Chúa xin cho con được đánh động bởi lòng thương xót Chúa, bởi nước mắt của mẹ Giáo Hội, để con có lòng ăn năn tội thực sự.