Thơ: Khoảng lặng bình an
Có những buổi chiều con đi giữa vườn thiêng
Nghe nắng ấm nghiêng trên vùng đất lạ
Khắp hồn con, hoa ân sủng ngập tràn
Trái ngọt đầu cành như chờ con tới hái
Ôi, khoảng lặng giữa trái tim nóng hổi
Có tiếng nói nào sâu thẳm đáy tim con
Như tiếng Chúa gọi con về đất Hứa
Khoảng lặng bình an giữa bốn bề dâu bể
sữa mật chảy tràn trề con hạnh phúc thỏa thuê…
Có những lúc tâm hồn con mê tối
Đã bỏ đi theo đường lối gian thần
Rồi chuốc lấy muôn vạn phần đau khổ
Chúa đâu nỡ bỏ con một mình trong mê tối
Khối ân tình Chúa choán cả thân con
Nâng con lên tới khoảng lặng bình an của Chúa
Ôi, khoảng lặng bình an làm tim con nóng hổi
Phút nông nổi đã qua, con nhìn lên Giá Máu
Ánh mắt thứ tha, tình yêu Chúa vẫn dạt dào
Hoa ân sủng ngạt ngào vườn thiêng lạ
Trái ngọt đầu cành như chờ con tới hái!
Vũ Thủy