16/11/13 Thứ Bảy tuần 32 TN
Th. Magarita Xcốtlen
Lc 18,1-8
Từ con tim của Thiên Chúa
“Chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao? Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi?” (Lc 18,7)
Suy niệm: Đức cậy trông của Kitô hữu bắt nguồn từ trái tim đầy lòng thương xót bao dung của Thiên Chúa. Thiên Chúa khơi nguồn cho lòng cậy trông của Kitô hữu vì Ngài luôn hy vọng vào sự hoán cải trở về của con người: Ngài không bao giờ thất vọng về một ai, dù họ thế nào đi nữa. Chúa Giêsu ví Thiên Chúa như người cha đêm ngày chờ đợi người con hoang đàng trở về, không hề thất vọng về người con. Chúa cũng nhìn Phêrô với cặp mắt bao dung khi ông chối Ngài. Nhờ Chúa luôn hy vọng chờ đón con người, để tha thứ và chữa lành cho họ, nên con người mới dám cậy trông vào Chúa, chỗi dậy và trở về với Ngài. Tuy nhiên, cậy trông vào Chúa không phải là phủi tay rũ bỏ trách nhiệm của mình để đẩy “trái bóng” sang Thiên Chúa, nhưng là một năng lực Chúa ban để vượt qua sợ hãi mà dám sống đời Kitô hữu trong mọi hoàn cảnh.
Mời Bạn: Bạn bị dằn vặt vì một lỗi lầm yếu đuối mà mình cứ sa đi ngã lại chăng? Bạn nhớ Chúa vẫn luôn ban sức mạnh cho bạn để bạn chỗi dậy và bắt đầu lại. Bạn bó tay trước cảnh huống bế tắc của đời bạn chăng? Bạn cứ giữ vững niềm hy vọng, kiên trì tháo gỡ bế tắc đó và đừng quên thiết tha kêu cầu Ngài, “lẽ nào Chúa bắt bạn chờ đợi mãi sao?”
Sống Lời Chúa: Dâng lời nguyện cảm tạ Chúa đã không thất vọng về bạn, nhưng thương yêu và làm mới đời bạn.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, Chúa không thất vọng về con để con luôn về cậy trông vào Chúa và trở về với Chúa. Xin cho con vững tâm dựa vào lòng yêu thương của Chúa mà đi tới.