Thơ: Đừng nhắm mắt

 

 

 

Đừng nhắm mắt

 

Thơ: Đừng nhắm mắtTôi mở mắt, lắng tai

Đâu chỉ nghe những giai điệu ngọt ngào

Bên tai tôi có tiếng nấc nghẹn ngào

Có tiếng nói của biết bao điều bất hạnh

Tôi có chạnh lòng thương?

Tôi nghe rõ mồn một

Tiếng thời gian ngột ngạt thở dài

Tiếng lương tâm miệt mài réo gọi

Và tiếng nói của oan ức bất công.

Tôi có còn không sự ung dung tự tại

Trước những thất bại, khổ đau và hụt hẫng?

Của những tâm hồn yếu đuối

Họ chẳng cần suối lệ

Họ không cần những lời tuyên thệ dối gian!

Họ chỉ cần những bàn tay nâng đỡ!

Tôi nghe tiếng lương tâm thở dài thườn thượt

Tôi nghe tiếng thời gian trượt dài theo năm tháng…

Hoàng hôn còn chút sáng

Ráng chiều đỏ lự sau một ngày nắng gắt

Ai chắt chiu một ngày công vất vả

Ai thả hồn vào những cuộc tiêu hoang

Ai khoe khoang chút uy lực điếm đàng

Có bàng hoàng thấy đời mình sắp hết?

Tôi sẽ chết và rồi ai cũng chết

Hãy lắng tai để nghe hết nỗi niềm

Hầu kiếm tìm một con đường siêu thoát

Tự lúc này đây tôi khao khát lên đường

Mong sẻ chia chút hương say men rượu

Góp một bàn tay kiến thiết cuộc đời

Hy vọng chẳng ai cười mộng ước của tôi là quá lớn!!!

                                    2/9/2013

                                    Hoa Mặt Trời

Để lại một bình luận