Lối về Tên Trộm (Phần 2)

 

Lối về Tên Trộm

– Nỗi Nhớ

Gần đây, các môn đệ xì xầm to nhỏ về cuộc thương khó chính Người sắp trải qua. Người sẽ bị bắt, bị sỉ nhục, tra tấn và giết chết rồi sau ba ngày sẽ phục sinh. Vậy là lời tiên báo trong các sách ngôn sứ về Người sắp được ứng nghiệm. Đấng Thiên Sai đã đến trong thế gian để cứu nhân loại khỏi gông cùm tội lỗi. Người là Đấng dân tộc đang mong đợi. Được nghe từ thuở bé, hắn còn nhớ nằm lòng lời ngôn sứ I-sai-a:

“Này đây, người tôi trung của Ta sẽ thành đạt

sẽ vươn cao, nổi bật, và được suy tôn đến tột cùng.

Cũng như bao kẻ đã sửng sốt

khi thấy tôi trung của Ta

không còn dáng vẻ người ta nữa,

cũng vậy, người sẽ làm cho muôn dân phải sửng sờ,

vua chúa phải câm miệng,

 vì được thấy điều chưa ai kể lại,

Được hiểu điều chưa ai nói bao giờ.”[1]

Lối về Tên Trộm (Phần 2)Thật tội nghiệp cho Người. Lời nói và nghĩa cử chan chứa lòng thương cảm các tội nhân, hạng bần cùng nghèo khổ, ốm đau bệnh tật. Người cưu mang những nỗi thống khổ ấy trong tim mình. Gần gũi, yêu thương, chữa lành cả thể xác lẫn tâm hồn cho những ai tin. Người đã từng tuyên bố trước các thượng tế và kỳ mục: “Tôi bảo thật các ông. Những người thu thuế và những cô gái điếm vào nước Thiên Chúa trước các ông. Vì ông Gio-an đã đến để chỉ đường công chính cho các ông mà các ông không tin ông ấy, còn những người thu thuế và những cô gái điếm lại tin”. [2]Sao bọn họ không tin Người nhỉ? Có lẽ não trạng và cuộc sống họ quá xa lạ với chân lý của Người. Ghét ghen, đố kỵ, tà tâm sôi sục, chực chờ chà đạp kẻ khác, thói đạo đức giả hình giả bộ, tính kiêu ngạo vênh vang đầy ứ trong lòng nên không còn chỗ cho tình thương và công lý ngự trị. Họ thật cứng lòng. Hẳn Người đã phải khổ tâm vì họ lắm.

Ôi, ước gì được một lần nói chuyện với Người để tỏ bày nỗi day dứt khôn nguôi vì quá khứ tối tăm tội lỗi. Hay chỉ cần gặp thôi, không nói gì cũng thỏa lòng mong nhớ. Lòng cứ khắc khoải tưởng nghĩ về Người. Ngồi đây, trong ngục tối, đối diện với cái chết nhưng không thấy sợ hãi. Bản án đã ra, hình phạt sắp thi hành nhưng không làm lòng xao xuyến cho bằng nhớ đến Người. Bọn Pha-ri-sêu và Biệt Phái rắp tâm khử trừ Người, còn Người thì sẵn sàng đón nhận khổ đau để trọn lời tiên báo. Vấn đề chỉ còn là thời gian.

Ước gì được trông thấy Người lần cuối. Những hình khổ tra tấn dành cho kẻ tội đồ này thật đích đáng nhưng không đau đớn bằng cuộc tra vấn lương tâm khi nghĩ về tội lỗi đời mình. Làm sao để được vào Nước của Người? Hắn đâu xứng đáng vào Nước ấy. Hắn đáng chịu hỏa ngục đời này lẫn đời sau. “Lạy Chúa, xin đừng chê bỏ tấm lòng tan nát khiêm cung”. Nước mắt giàn giụa trên gương mặt đầy thương tích. Như bao lần trong đời, hắn sấp mặt xin ơn Người thứ tha.

“Ngân Hàng”

Cách đây không lâu, cô bạn giang hồ từng qua đêm với hắn đã được Người công khai tuyên bố tha tội tại nhà một người Pha-ri-sêu. Nàng không hơn gì hắn, những kẻ tội lỗi làm nhơ uế, băng hoại cuộc đời. Nhưng nàng thật can đảm và quyết tâm. Hắn thấy thật hổ thẹn, lương tâm càng ray rứt đớn đau. “Tội của chị rất nhiều, nhưng đã được tha, bắng cớ là chị đã yêu mến nhiều”. [3]Hắn cũng thương mến Người nhiều lắm, nhiều hơn tất cả mọi sự trên đời, nhưng sao cứ ngần ngại không dám đến gặp Người. Cánh cửa cuộc đời giờ khép lại trước mắt. Chẳng còn làm lại cuộc sống được nữa. Nhưng hắn tin Người cũng xót thương cuộc đời hắn như Người hằng thương xót các tội nhân. Hắn gởi gắm tất cả cho lòng thương xót ấy.

Phải rồi. Đây là điều ông chủ đã nói đến trong dụ ngôn yến bạc. Hắn là kẻ bất lực. Chẳng làm được gì để sinh lời nén yến bạc sủng ân được giao. Niềm tin vào Đức Chúa kế thừa nơi mẹ lụi tàn dần theo tháng năm tội lỗi, vùi lấp trong gió bụi truy hoang. Đến khi được nghe Người giảng, thấy việc Người làm, lòng khao khát sống đời công chính được thắp lên nhưng sự yếu đuối khốn cùng vẫn quấn chặt lấy hắn. Lòng trí đau đớn, khổ sở vô ngần. Tự mình, hắn chẳng thể làm được việc gì tốt cả. Cuộc đời gom lại chỉ toàn tội lỗi và khổ đau.

Lối về Tên Trộm (Phần 2)Nhìn vào ánh mắt hiền từ của Người, Người đã đến thế gian vì hắn. Hắn không được quyền thất vọng. Niềm khao khát càng nung nấu tâm can. Hắn tín thác nơi Người. Tội lỗi đã qua, đau đớn hiện tại, chết hay sống, đời này hay đời sau, hắn đặt tất cả vào lòng thương xót của Người. Người xử thế nào cũng được. Hắn tin, phó thác, hy vọng và yêu mến Người. “Ngân Hàng” là lòng thương xót vô biên. “Gởi Ngân Hàng” là tín thác tất cả nơi lòng thương xót ấy. Ôi! Thật diệu kỳ. Người biết rõ thân phận yếu hèn và tình trạng thê thảm của những linh hồn bất lực nên để lại một lối riêng về Cõi Phúc cho nhưng ai thấy mình phù hợp – lối của Lòng Thương Xót. Nước mắt lại rơi vì hạnh phúc. Hắn ngâm nga lời Thánh Vịnh chúc tụng Tình Trời quá đỗi yêu thương phận người tội lỗi:

“Chúa là Đấng từ bi nhân hậu,

Người chậm giận và giàu tình thương,

chẳng trách cứ luôn luôn,

không oán hờn mãi mãi.

 

Người không cứ tội ta mà xét xử,

không trả báo ta xứng với lỗi lầm.

Như trời xanh trổi cao hơn mặt đất,

tình Chúa thương kẻ thờ Người cũng trổi cao.

 

Như đông đoài cách xa nhau ngàn dặm,

tội ta đã phạm, Chúa cũng ném thật xa ta.

Ân tình Chúa thiên thu vạn đại,

dành cho kẻ nào hết dạ kính tôn.” [4]

Ôi! “Hạnh phúc thay, kẻ lỗi lầm mà được tha thứ,

người có tội mà được khoan dung.

Hạnh phúc thay người Chúa không hạch tội.” [5]

– Tao Phùng

Lối về Tên Trộm (Phần 2)Trên thập giá, anh được gặp Người.

Nhìn Chúa Giê-su giẫy dụa trên thập giá mà lòng đớn đau. Cũng như anh, Người chịu nhục nhã cả thể xác lẫn tinh thần, tàn hơi và sắp chết. Anh không oán hận những người đã gây khổ cho mình nhưng thật tâm đón nhận thánh ý Chúa. Giữa lúc khốn khổ nhất, trong cùng cảnh ngộ, anh được gặp Người. Nhìn và đau đớn với Người. Bất chợt, tên tử tội bên kia hùa với đám đông thóa mạ: “Ông không phải là Đấng Ki-tô sao? Hãy tự cứu mình đi, và cứu cả chúng tôi với!”[6]. Anh mắng ngay: “Mày đang chịu chung một hình phạt, vậy mà cả Thiên Chúa mày cũng không biết sợ! Chúng ta chịu như thế này là đích đáng, vì xứng với việc đã làm. Chứ ông này có làm điều gì trái!”[7]. Phải, anh vẫn hằng tin Ngài là Thiên Chúa. Lòng anh kính sợ Người. Lòng kính sợ lớn hơn nỗi đọa đày thân xác. Anh đón nhận thánh ý Chúa không một lời oán trách thở than. Anh suy phục Thiên Chúa hết mực, dù khổ đau, dù phải chết. Cái chết trở thành vinh dự, là cơ hội cuối cùng để anh thể hiện thành tâm sám hối, thể hiện nổi khát khao hướng về chân lý, thể hiện lòng tuân phục thánh ý Người nơi cuộc đời anh.

Lối về Tên Trộm (Phần 2)Các Tông Đồ ba năm theo Chúa, nghe giảng dạy, được giải thích cặn kẽ lời chân lý. Chúa gởi gắm bao tâm tình nghĩa thiết, chứng kiến nhiều phép lạ lớn lao, thấy bàn tay uy quyền Chúa thể hiện trên thần dữ… vậy mà mấy ai tin. Mấy ai can đảm trung thành theo Chúa đến lúc này? Kẻ phản bội, người chối bỏ, số khác trốn vì hoảng sợ, dân Do Thái trở mặt kết án, các thượng tế và lính tráng thì chế nhạo, đóng đinh… Người bị thế gian chối bỏ và loại ra khỏi cuộc sống của họ.

Nhưng anh tin, anh tin con người giẫy chết kia là Thiên Chúa Toàn Năng, là Đấng vô tội. Anh tuyên xưng niềm tin của mình trong khổ đau tột cùng. Anh chấp nhận đau khổ này như ý Chúa quan phòng để đền bù tội lỗi. Anh chịu thế này là đích đáng, xứng với việc đã làm. Không phản kháng, oán hờn. Không một tiếng kêu la. Không che giấu tội lỗi. Lòng thống hối và khiêm hạ thôi thúc anh công khai tội lỗi mình.

Anh tin Người là Đấng Thiên Sai đã đến trong thế gian. Người đến để giải thoát nhân gian khỏi tội lỗi và dẫn tất cả vào cuộc sống mai sau. Bởi thế, anh mở miệng xin Người: “Ông Giê-su ơi, khi ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi”[8]. Người sẽ phục sinh và sẽ trị vì Vương Quốc của Người. Khi cuộc vượt qua của Chúa Giê-su chưa hoàn tất, thì ánh sáng Phục Sinh đã rỡ ràng trong anh. Anh tiếp bước với niềm tin của Mẹ Người trên “thập giá thứ tư”:

“Người mẹ nào, sao còn đứng mãi

            Nhìn đồi cao gió lộng xác con treo!

Đức tin nào, cao vút vực cheo leo

            Con đã chết nhưng con là Thiên Chúa!” “Tình Yêu Nào” – Tình Yêu Hoa Cỏ

Anh không xin Chúa cứu khỏi nỗi nhục nhằn và đau đớn, không xin thoát khỏi cái chết; hay cho phần rỗi: xin Chúa thứ tha tội lỗi, xin cuộc sống đời sau, xin được vào Nước của Người… điều mà bao người có niềm tin vẫn xin. Anh thưa với Người lời đầu tiên trong bối cảnh nao lòng. Lời anh xin cho thấy một tâm hồn đã siêu thoát mọi sự không phải là Thiên Chúa. Vật chất hay tinh thần, hạnh phúc hay đau khổ, thể xác hay tâm hồn, đời này hay đời sau… anh đã gởi tất cả vào Ngân Hàng, Ngân Hàng sẽ làm lời theo cách của Ngân Hàng.

Phần anh, anh cậy trông và hết lòng yêu mến. Anh tin Người thấu tỏ lòng anh. Anh nhớ đến Người và được Người nhớ đến, thế là quá hạnh phúc cho kiếp người như anh. Chúa xử với anh thế nào cũng được. Nếu phải vào hỏa ngục thì cũng xứng với việc anh đã làm. Anh chỉ cần trong tim Người có anh bởi trong tim anh đã có Người. Đau khổ và sự chết ở đời này hay đời sau không quan trọng cho bằng được Người nhớ đến. Anh đã luôn nhớ đến người trong cuộc sống, và hơn tất cả, điều duy nhất anh mong ước tỏ lộ cùng Người là xin Người cũng nhớ đến anh.

Linh hồn anh được nhào nặn và thanh luyện trong đau khổ lớn lao như thép cứng đã tôi già đủ lửa. Đối diện vực thẳm phận người, đứng trước hỏa ngục mà lòng không hề xao xuyến – anh có lòng trông cậy của các thánh nhân. Và như bạc luyện trong lò bảy lần để trở nên tinh ròng, tình yêu anh dành cho Người cũng tinh tuyền như thế. Tình yêu siêu thoát vượt khỏi những vướng víu nhân gian, vượt rất xa so với tình yêu có hậu ý và an hưởng.

Anh thuộc hạng người yếu đuối đến tột cùng. Giá trị đức tin của anh vỏn vẹn dồn nén trong khát vọng công chính đến hơi thở cuối cùng. Và như thế đủ để anh no thỏa sự công chính. Trong nỗi bất hạnh tầm thường của đời anh, Tình Yêu Thiên Chúa là Cha đã đưa anh lên đỉnh tình Thập Giá. Anh đón nhận đau khổ với tất cả lòng tin tưởng, yêu mến và cậy trông đã làm tội lỗi đời anh hóa nhiệm mầu. Anh xứng đáng ở trong đoàn người: “Họ là những người đã đến, sau khi đã trải qua thử thách lớn lao. Họ đã giặc sạch áo mình trong máu Con Chiên”[9].

Lối về Tên Trộm (Phần 2)“Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Đàng”[10]. Tình Trời rộng mở đón anh vào hoan lạc thiên thu. Được về Thiên Quốc đầu tiên trong con cái loài người, anh về thẳng Nước của Người mà không phải qua “trạm dừng thanh tẩy”. Như cùng chịu khổ đau với Người trên đỉnh thương đau, linh hồn anh vươn lên đến đỉnh trọn lành. Giờ này, bên hữu Chúa Ngôi Hai, anh hoan hỉ chúc tụng Lòng Thương Xót Vô Biên của Thiên Chúa Ba Ngôi đến muôn đời.

Trăng Mục Tử 



[1] Is 52,13-15

[2] Mt 21,31-32

[3] Lc 7,47

[4] Tv 103,8-12.17

[5] Tv 32,1-2       

[6] Lc 23,39

[7] Lc 23,40-41

[8] Lc 23,42

[9] Kh 17,14

[10] Lc 23,43.

 

 

 

 

Để lại một bình luận