Con Phải Sống
Nữ Thánh Bác Sĩ Nhi Đồng Gianna Beretta
Mẫu Gương Làm Mẹ trong Thời Đại Văn Hóa Sự Chết
Gianna Beretta vào đời ở Magenta (thành Milan Ý quốc) ngày 4/10/1922. Từ hồi còn trẻ, em đã hân hoan chấp nhận tặng ân đức tin cùng với việc giáo dục kỹ lưỡng về Kitô giáo từ hai người cha mẹ tuyệt vời của em. Bởi đó, em đã cảm thấy sự sống là một tặng ân cao cả do Thiên Chúa ban, đã có một đức tin mạnh mẽ trông cậy vào Sự Quan Phòng, và đã ý thức được tính cách cần thiết và tác hiệu của việc nguyện cầu.
Em chăm chỉ theo đuổi việc học hành lên tới bậc đại học, đồng thời sống đức tin của mình bằng việc phục vụ tông đồ với giới trẻ Tông Đồ Giáo Dân Ý Quốc cũng như bằng việc bác ái xã hội với Hội Thánh Vinh Sơn Phaolô giúp người già yếu và nghèo khổ. Sau khi lấy được những bằng cấp về Y Khoa và Mổ Xẻ ở Đại Học Pavia năm 1949, cô đã mở một y viện ở Mesero (gần Magenta) năm 1950. Cô chuyên lo về Ngành Nhi Khoa ở Đại Học Milan năm 1952 và tại đây cô chuyên chăm sóc cho các bà mẹ, thơ nhi, người già và người nghèo.
Trong khi hoạt động cho ngành y khoa, một ngành cô coi như là “sứ mạng” của cô và đã thực hành đúng như vậy, cô vẫn hăng hái dấn thân tham gia hoạt động với tổ chức Tông Đồ Giáo Dân, nhất là nơi thành phần “rất trẻ”, đồng thời cô cũng tỏ ra vui sống và yêu thiên nhiên qua việc trượt tuyết và leo núi. Nhờ lời nguyện cầu của mình cũng như của những người khác, cô đã suy nghĩ về ơn gọi của cô là những gì cô coi như tặng ân Chúa ban. Khi chọn ơn gọi hôn nhân cô đã tha thiết sống ơn gọi này bằng tất cả nhiệt tình và dấn thân “để xây dựng một gia đình Kitô giáo thực sự”.
Cô đã đính hôn với cậu Pietro Molla và đã hân hoan vui sướng trong thời gian đính hôn này. Hai người đã lập gia đình với nhau ngày 24/9/1955, tại Đền Thờ Thánh Martin ở Magenta, và chị đã trở thành một người vợ hạnh phúc. Chị hết sức vui mừng được làm mẹ của các người con được lần lượt ra đời, như Pierluigi vào tháng 11/1956, Mariolina vào tháng 12/1957, và Laura vào tháng 7/1959. Chị đã cố gắng chu toàn một cách hòa hợp những đòi hỏi của một người làm mẹ, làm vợ, làm bác sĩ cùng với những gì chị ham chuộng trong cuộc sống.
Vào tháng 9/1961 là thời gian ở vào cuối tháng thứ hai của cái thai thứ bốn, chị cảm thấy đớn đau và bắt đầu đi vào mầu nhiệm khổ nạn. Chị có một cái bưới ở tử cung. Trước cuộc giải phẫu cần thiết, ý thức được cái nguy hiểm gây ra cho bào thai, chị đã xin bác sĩ giải phẫu cố cứu lấy sự sống của thai nhi trong bụng của chị, rồi hết lòng tin tưởng nguyện cầu và trông cậy vào Sự Quan Phòng Thần Linh. Tạ ơn Chúa sự sống của thai nhi không bị mệnh hệ gì. Chị đã sống 7 tháng trời cho đến khi thai nhi được sinh ra bằng một tinh thần mạnh mẽ và không ngừng dấn thân phục vụ như một người mẹ và bác sĩ. Chị đã cầu xin Chúa cho đứa bé sinh ra khỏi bị đớn đau khi chị cảm thấy tình trạng có thể xẩy ra như thế.
Khi thai nhi chào đời được mấy ngày, dù tin tưởng vào Sự Quan Phòng Thần Linh, chị cũng sẵn sàng hy sinh mạng sống của mình để cứu lấy con chị: “Nếu cần phải chọn lựa giữa tôi và đứa bé, xin đừng ngần ngại chọn đứa bé – tôi tha thiết xin điều này. Hãy cứu lấy bé”. Vào sáng ngày 21/4/1962, bé Gianna Emanuela chào đời. Mặc dù đã thực hiện mọi nỗ lực và chữa trị cần thiết để cứu được cả hai mẹ con, nhưng tiếc thay, vào sáng ngày 28/4, giữa những đớn đau khôn tả và sau khi lập đi lập lại lời than thở “Giêsu ơi, con yêu Chúa. Giêsu ơi, con yêu Chúa”, người mẹ vĩnh viễn xuôi tay nhắm mắt lìa đời, hưởng dương 39 tuổi, và được chôn táng ở nghĩa trang Mesero, cách nơi sinh trưởng và sinh sống Magenta 4 cây số.
Vào Chúa Nhật 23/9/1973, người mẹ anh hùng hy sinh mạng sống vì đứa con vô tội cao quí của mình, giữa một thế giới càng ngày càng quay cuồng với cá nhân chủ nghĩa và hưởng thụ sặc mùi văn hóa sự chết, đã được Đức Thánh Cha Phaolô VI trong huấn từ truyền tin nhận định là “một người mẹ trẻ thuộc giáo phận Milan, người hiến mạng sống cho đứa con gái của mình, đã hy sinh bản thân mình bằng một sát tế đầy ý thức”. Bà mẹ thánh đức này đã được Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II phong chân phước ngày 24/4/1994 trong Năm Quốc Tế Về Gia Đình.
Sáng ngày Thứ Bảy 20/12/2003, tại Sảnh Đường Clementine, trước sự hiện diện của ĐTC, 18 sắc chỉ phong thánh đã được Thánh Bộ Điều Tra Phong Thánh công bố, trong đó có 4 vị chân phước (blessed), 7 vị đáng kính (venerable) và 7 vị tôi tớ Chúa (servant of God). Trong 4 vị chân phước sẽ được Giáo Hội phong thánh vì đã hội đủ phép lạ cần thiết, có một người mẹ qua đời năm 40 tuổi (1922-1962) là Gianna Beretta Molla, người đã tuyên bố là: “như vị linh mục được sờ chạm đến Chúa Giêsu, bác sĩ chúng tôi cũng thế, được sờ chạm đến Chúa Giêsu nơi thân thể của các bệnh nhân”.
Phép lạ xẩy ra do lời chuyển cầu của bà mẹ bác sĩ chân phước này nơi trường hợp của một người mẹ tên là Elisabete Arcolino Comparini. Truyện xẩy ra là vào đầu năm 2000, đứa con thứ ba bà đang cưu mang bắt đầu có những vấn đề trầm trọng. Vào tháng thứ ba, bà Comparini đã hết sạch nước ối trong bào thai, một điều kiện bất khả thiếu để bào thai sống còn. Thế mà, nữ thai nhi này đã chào đời vào tháng 5/2000. Cuộc sinh nở này không thể nào cắt nghĩa nổi theo khoa học. Cha mẹ của bé đã cầu nguyện với chân phước Molla nên đã đặt tên cho bé là Gianna Maria.
Trong bài giảng Lễ Tôn Phong cho vị tân thánh nữ giáo dân làm mẹ này, ÐTC GPII đã nhận định và khuyến dụ như sau:
“Gianna Beretta Molla là một sứ giả đơn sơ nhưng đặc biệt quan trọng của tình yêu thương thần linh. Trước khi thành hôn ít ngày, trong bức thư gửi cho người chồng tương lai, ngài viết: ‘Tình yêu là một cảm tình tuyệt vời nhất Chúa đã đặt để nơi tinh thần của con người ta’.
“Theo gương Chúa Kitô, Đấng ‘đã yêu thương những kẻ thuộc về mình… thì yêu thương họ cho đến cùng’ (Jn 13:1), người mẹ thánh đức của gia đình này đã anh hùng trung thành với cuộc dấn thân chị đã chấp nhận trong ngày thành hôn. Cuộc hy sinh tối hậu làm nên cuộc đời của chị đã chứng thực rằng chỉ có ai can đảm hoàn toàn hiến mình cho Thiên Chúa cũng như cho anh chị em mình mới viên trọn bản thân mình mà thôi.
“Chớ gì thế hệ của chúng ta đây, nhờ gương sáng của Thánh Gianna Beretta Molla, biết nhận thức được cái tinh tuyền, sự thanh sạch và vẻ đẹp sinh hoa kết trái của một tình yêu phối ngẫu được sống như là một đáp ứng tiếng gọi thần linh!”
Trong buổi triều kiến chung Thứ Hai 17/5/2004 giành cho phái đoàn đến Rôma tham dự phong thánh hôm trước, ÐTC còn nói tiếp về lòng sùng kính Mẹ Maria của vị tân thánh nữ này như sau:
“Việc đề cập đến Vị Trinh Nữ được lập đi lập lại nơi bức thư ngài gửi cho vị hôn phu Pietro của ngài, và trong những năm sau đó của cuộc đời, nhất là khi ngài nằm trong nhà thương để lấy đi cục bướu không gây phương hại gì tới đứa con ngài đang cưu mang trong bụng. Chính Mẹ Maria đã nâng đỡ ngài trong cuộc hy sinh tối hậu, như xác nhận những gì ngài thích nói rằng ‘không có Vị Trinh Nữ này giúp đỡ thì không ai có thể lên thiên đàng’”.
Ðaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, chuyển dịch theo tài liệu của Tòa Thánh VIS