Kính gởi Chư Thánh Tử Đạo Việt Nam
Khi đến giờ được Thiên Chúa viếng thăm,
họ sẽ rực sáng như tia lửa bén nhanh khắp rừng sậy.
(Trích sách Khôn Ngoan: 3, 7)
Đoàn người đông đảo trỗi dậy từ cõi chết
Từ xiết bao đau đớn hãi hùng!
Họ dùng cái chết của mình
Để minh định cho một tình yêu khắc cốt
Tình yêu của người tử vì đạo.
Cái chết của họ rực cháy một niềm tin
Rực cháy như tia lửa bén nhanh khắp rừng sậy!
Chư vị có nghe thấy tiếng hô vang dậy
Từ mặt đất, đàn con cháu các vị sẽ cậy nhờ…
Giờ Thiên Chúa viếng thăm đã điểm
Niềm hân hoan người công chính sáng bừng lên
Chẳng là chi những nhục hình đau đớn!
Chẳng là gì những mất mát hy sinh!
Đã không còn nhục vinh nơi dương thế
Chỉ còn đây là ánh sáng huy hoàng
Nguồn ánh sáng ôm choàng “người tử đạo”!
Từ trên cao, xin chư vị thương đoái
Đoàn chúng con phận lữ hành hoài vọng
Còn lê bước giữa mịt mờ hung hiểm
Xin chư vị cầu bầu nơi thiên quốc!
Hỡi chư vị đang hưởng nguồn ân phước
Bởi ngày xưa đã khước từ lời ngon ngọt
Chọn Thập Giá thay vì bả vinh hoa
Xin mở mắt cho chúng con nhìn thấy rõ
Những mưu mô chước quỷ của gian thần
Để chúng con nhận ra Chân-Thiện-Mỹ
Là Thiên Chúa vĩ đại tự trời cao
Là nguồn đích cho chúng con tìm gặp.
Lạy Chư thánh Tử đạo Việt Nam!
Con cúi đầu, quyết tâm lòng sửa đổi
Xin các vị về đây thương chứng giám!
Vũ Thủy