Lạ quá lúc gần đây trong nhà của chúng tôi làm như có hình bóng của cái thằng Đen Đủi rỗi công rồi nghề thì phải?. Cũng như tất cả ai con cái của Mẹ, đều bị chúng phá, mà phá sau lưng mới tức chứ!. Chứ nó mà dám hiện nguyên hình trước mặt tôi, tôi cũng dám tay đôi với nó, chứ không nhịn nó đâu!. Nhưng nếu chúng quỷ cứ đứng nấp bóng phía đằng sau lưng của những phần tử trong gia đình tôi, thì làm sao tôi có thể cho nó một cú đấm tối tăm mày mặt được đây?. Quả chúng hết thảy là những con quỷ chết nhát và rất là tiểu nhân. Chúng đã xúi dục người nhà của chúng ta phải lên tiếng, để cốt ý chọc ghẹo chúng ta đây. Nếu chúng ta bình tâm và luôn tỉnh thức, thì chúng ta sẽ hiểu ra ngay để mà chận đứng được sự cãi cọ và cãi vả lẫn nhau của hai vợ chồng. Nhưng vì chúng ta không đề phòng, nên sự tránh đỡ ấy, vô tình đã làm cho gia đình chúng ta luôn xào xáo, mất an ninh, bất hòa, và thiếu hẳn đi tiếng cười hạnh phúc của một gia đình đã sẵn có.
Thật phải khi người ta bảo đồng vợ đồng chồng tát biển đông cũng cạn, nhưng mấy ai trong chúng ta được như thế?. Thưa có nhưng với điều kiện là chúng ta phải độc thoại!. Có nghĩa tự mình nói rồi mình nghe luôn. Muốn than trách ai trong đầu của mình thì tùy ý. Muốn nghĩ mọi người trong nhà ra sao cũng được. Rồi tự mình suy diễn sao cũng được. Nhưng đây có phải là phương cách tốt đẹp nhất hay không?. Có tạo cho một gia đình nhất là vợ chồng thiếu sự chia sẻ?. Nhưng nếu chia sẻ nhiều quá mà đối phương phải chịu đựng, phải đồng ý tất cả những gì đối phương cho là phải, mà có rất nhiều điều đối phương nghĩ sai trong đó!?. Hạnh phúc được sao khi chính mình sống trong ích kỷ?. Hạnh phúc được sao khi luôn muốn được việc cho mình mà dồn trách nhiệm cho người khác?. Vui vẻ được sao khi một người chỉ muốn dành mọi phần tốt cho mình mà không nghĩ cho người khác?.
Ngay chính mình đã tìm lối thoát để không mang tội vạ, và nghĩ rằng trong nhà ai cũng phải chìu theo ý riêng của mình, thì gia đình ấy mới gọi là hạnh phúc; có vợ ngoan, con thảo, và không một ai có quyền chống đối hay có ý kiến riêng?. Chà nếu thế thì khó sống quá phải không thưa anh chị em?. Y như chính sách của CS rồi!. Chứ thời được sống bên Mỹ là một nước tự do, thì sự tự do ấy phải được thực hành chứ!?. Tự Do là gì?. Có phải tự do là thoải mái trong sự đối thoại, tự do đi đứng, tự do ngôn luận, tự do tôn giáo, tự do báo chí, và tự do theo cách lối sống của mình là sự khác biệt của mỗi từng chủng tộc. Miễn chúng ta không làm phiền người khác. Điều chính yếu khi chúng ta có Tự Do, có nghĩa là chúng ta phải tôn trọng Tự Do của người khác. Nếu không những người có thẩm quyền hay quý vị bị thưa gởi, thì có thể Tự Do của chính mình, bị mất đi một thời gian ngắn. Hoặc vĩnh viễn, nếu chúng ta đâm đơn ly dị, hoặc ngồi tù lâu dài?.
Thiết tưởng gia đình nào cũng có những xung đột vì không nhất trí và không đồng lòng. Nhưng nếu không suy xét và không có một phương pháp để dung hòa đôi bên, thì chúng ta sẽ mãi chẳng có được hạnh phúc gia đình êm thắm đâu. Chẳng những thế mà còn ảnh hưởng rất nặng nề trên con cái của chúng ta. Khéo đến đâu chăng nữa, chúng ta cũng chẳng hoài có thể giấu được con cái của chúng ta. Thưa gia đình hạnh phúc có nghĩa ra làm sao?. Ai có thể định nghĩa được?. Hạnh phúc gia đình có nghĩa đòi hỏi cả hai phải biết cùng nhường nhịn. Lúc thì ông phải, lúc thì bà phải; chứ không phải là ba phải đâu nhé. Cùng đồng cảm thông, vợ chồng mới có thể đi hết quãng đường đời còn lại. Xem ra cái đoạn đường còn lại cũng không ngắn lắm và cũng không dài lắm, nhưng nếu cứ cắn đắng nhau mỗi ngày, thì con đường ấy nó sẽ xa vời vợi, và mỗi một ngày căn nhà hạnh phúc sẵn có của chúng ta, nó sẽ trở thành cái hỏa ngục đọa đầy, và sẽ có ngày đường ai nấy đi là cái chắc.
Trước hết chúng ta phải tự hỏi chính mình, vì sao nó nên cái nông nỗi này?. Thưa có thể vì sức khỏe của chúng ta nó bắt đầu kiếm chuyện rồi đấy!. Trong người thể chất của chúng ta không được khỏe, thì cũng khó cho mình tìm được những nụ cười tự nhiên lắm!. Vả không tạo cho mình được nụ cười mà chính khi mình nhìn người khác cười thì mình cũng cảm thấy khó chịu!. Hay sự vui vẻ bông đùa của người khác thái quá!?. Nói nhiều ồn ào quá!?. Hay cái gì quá cũng không được. Thật khó khăn thay cho chúng ta cũng không biết đâu mà mò. Khi nào mà chúng ta biết người cần nụ cười để mà làm cho người cười?. Hay khi nào mà chúng ta biết là không phải lúc để nói năng bông đùa và bỡn cợt?. Khi nào là lúc mà chúng ta biết phải giữ im lặng?. …..
Suy ra ở đời cái khó là do chúng ta không kềm hãm được cái quá của mình; hay cái thiếu suy xét ở lời ăn tiếng nói, và cách hành xử của mình cho đúng lúc. Cái khôn ngoan ấy của con người, chúng ta phải tìm học nơi đâu, để mà có thể sửa đổi được chính mình, mà không làm phiền mọi người?. Thật sự thì cái học ấy tất cả có trong sách vở và nhiều nơi có mở khóa chỉ dậy cho chúng ta. Nhưng sách vở như tôi nói thì nhiều lắm, bởi ai có học cũng viết được đấy, nhưng chính họ mà cũng còn không thể nào làm theo những gì họ học biết và tự họ viết sách để dậy người.
Hết thảy chúng ta ai ai cũng cần có hạnh phúc trong gia đình. Con cái thì muốn thấy cha mẹ luôn có hòa khí và vui vẻ; kẻo chẳng đứa con nào muốn về nhà để chứng kiến cảnh cha mẹ cãi vả lẫn nhau hằng ngày. Chẳng những thế mà làm cho chúng trong tương lai không còn muốn lập gia đình. Mà chúng con ấy không lập gia đình thì là lỗi của ai?. Có đứa chúng lại quay qua 360 độ để không lập gia đình mà là (….), thì có phải cũng là lỗi của chúng ta hay không?. …..
Lậy Mẹ Maria! Xưa kia Mẹ cùng chung sống với Thánh Cả Giuse chung một mái nhà. Hạnh phúc và tràn đầy tình yêu thương của sự hòa thuận, trên nhịn dưới nhường, và luôn vui vẻ. Mẹ và Thánh Cả Giuse luôn là mẫu gương tốt đẹp nhất cho tất cả gia đình của chúng con. Xin Mẹ ban cho những người vợ như chúng con đây biết sống một cuộc sống hài hòa và luôn biết vị trí của mình. Xin Thánh Cả Giuse luôn điềm đạm và luôn thương yêu vợ con, giúp cho tất cả những gia trưởng của mọi gia đình, luôn biết nhường nhịn và biết đem lại cho gia đình một mái ấm như Gia Đình Thánh Gia vậy!. Có nghĩa đừng to tiếng, đừng làm cho vợ con phải sợ sệt, và nhát đảm. Biết làm nhiều và chỉ nói khi cần. Amen.
Tuyết Mai