Ngày… tháng… năm….
Gái út nó đậu vào đại học rồi. Mừng ơi là mừng. Cầu xin Chúa ban phước lành cho nó. Con nhỏ ngày lớn đẹp ra y như mẹ nó không khác. Mừng thì mừng thật, nhưng đầu năm phải lo tiền học cho hai đứa thật oải! Hổm rày xương sống mình cứ đơ hoài chịu hết xiết, không làm ăn gì được, mới khổ.
Ngày…
Tội nghiệp gái út nó thích chiếc xe để đi học mà không dám nói. Tiền đóng tiền học chưa có, lấy đâu tiền mua xe?
Ngày…
Sáng nay có người tự nhiên đến nhà hỏi mình có muốn bán một quả thận không, giá ba trăm triệu, đưa trước năm chục. Mình cũng mừng mà cũng lo, sợ rủi có bề gì ai nuôi các con? Mình hứa ông ấy hai ngày nữa lại trả lời.
Ngày…
Mình đã tư vấn bác sĩ về sự rủi ro. BS nói kể như tỉ lệ nguy hiểm không đáng kể ở đàng cho (với mình là bán). Mình đã đồng ý với ông khách. Nằm viện khoảng 10 ngày. Mình bảo con mình ba tháng hãy về, lúc đó mình đã bình phục hẳn rồi, chắc hai anh em nó không biết gì đâu!
– Ba ơi!
Em tôi thét lên , rồi ngã xuống!