Thơ : Tình đã hóa thiên thu

 

Thơ : Tình đã hóa thiên thu
(tuần thánh 2011)

 

Bài học trong vườn Giệt-si-ma-ni

Thơ : Tình đã hóa thiên thuĐêm ấy,
Vườn Giệt-si-ma-ni thao thức
Ôi! Đức giê-su trong xác phàm mắt thịt,
Người phải tính sao đây khi giờ sắp điểm
Môn đệ Người cứ điềm nhiên ngủ mãi
Có ai biết tâm tư Người trăm mối
Người phải đối đầu với chén đắng của tình yêu
Dẫu huyền siêu, nhưng đã mặc xác phàm
Con Thiên Chúa cũng bồn chồn, xao xuyến!

Đêm ấy,
Ba lần cầu nguyện với Chúa Cha
Người tha thiết dâng lên Cha yêu dấu
Chỉ một câu vâng phục ý cha mình
Bởi tình yêu thông hiệp với tình yêu
Bởi Người đến để thực thi ý Chúa
Bởi Người Con muốn đẹp ý Người Cha
Con Thiên Chúa đã ba lần khẳng định
Ba lần Người nói tiếng xin vâng !

Đêm ấy,
Giệt-si-ma-ni có những giọt mồ hôi
Đo đỏ máu vì Con Người lo sợ
Giệt-si-ma-ni ơi! Thật rạng rỡ cho ngươi
Ngươi đã được chép tên vào lịch sử
Vì nơi ngươi đong đầy bầu tâm sự
Của Con Người, con Thiên Chúa tối cao
Ngươi đã học một bài học lớn lao
“Con xin đến để thực thi ý Chúa!”

Vũ Thủy – 17/4/2011

 

Thơ : Tình đã hóa thiên thu

Tình đã hóa thiên thu

Biển động ngàn cơn sóng
Núi lở đất chuyển rung
Chiều năm xưa núi Sọ
Màu tím trùm không gian.

Có một cây thập tự
Còn hằn bao vết máu
Trông thật là dễ sợ
Nợ đời vẫn chưa bưa.

Thập tự xưa còn đó
Bóng đổ xuống muôn chiều
Trải hai nghìn năm lẻ
Dâng hiến trọn tình yêu.

Tình như gọi, như mời
Tình qua cây thập giá
Tình đã hóa thiên thu
Tình Giê-su tha thiết !

Vũ Thủy

 

Nhìn vào Mắt Mẹ

Mẹ đứng dưới chân đồi lặng lẽ
Mắt buồn sâu thẳm đến vô biên
Lệ rơi, Mẹ ngắm nhìn con Mẹ
Lòng Mẹ khắc ghi những muộn phiền.

Đỉnh điểm đau thương giờ phút cuối
Giê-su gọi Mẹ, phó Gio-an
Người thương nhân loại còn cơ cực
Để Mẹ chở che, Mẹ bảo toàn.

Chiều nay tưởng niệm cuộc thương khó
Con thấy Mẹ như lặng lẽ hơn
Mắt Mẹ nhìn con còn ngấn lệ
Mẹ ơi, con biết Mẹ buồn hơn.

Đường trần lữ thứ con buông thả
Thập tự Giê-su thêm dấu đinh
Con biết Mẹ đau nên Mẹ khóc
Nhìn con, mắt Mẹ vẫn thương tình.

Tội con theo tháng năm chồng chất
Suối lệ chiều nay chẳng rửa trôi
Con biết ! Thương con, Mẹ cũng khóc
Mẹ ơi, xin giúp chí đền bồi !

Vũ Thủy – 22/4/2011

Để lại một bình luận