Những Sợi Tơ Vàng Của Tôi


Những Sợi Tơ Vàng Của Tôi

 

Những Sợi Tơ Vàng Của TôiMùa hè năm tôi học lớp 8, tôi thường hay đến chơi nhà một người bạn. Thấy mẹ bạn ngồi cặm cụi kéo sợi, tôi tò mò cũng ngồi xuống kéo thử. Những sợi tơ đầu tiên tôi kéo gồ ghề, chỗ to chỗ nhỏ, nhưng càng về sau càng đều đặn, mịn màng.

Tôi bắt đầu thích công việc ấy và thường xuyên đến kéo tơ phụ mẹ của bạn. Có lần mẹ bạn bảo: “Con về bảo mẹ mua cho một ký kén về nấu lên mà kéo, rồi mang xuống chợ mà bán. Con kéo cũng đều tay, sợi tơ cũng bóng rồi đó!”. Tôi về nhà xin mẹ 30.000 đồng rồi mang sang nhờ mẹ bạn mua kén giùm.

Tôi chia kén làm hai phần rồi đem đi nấu sôi trong 30 phút, húi trong đống rấm thêm 8 tiếng nữa, sau đó đem giặt sạch, vắt nước để kéo tơ. Vì tôi làm chậm nên mới phải giặt sạch như vậy để kéo dần mà không sợ bị hư sợi. Chỉ nửa ký kén mà tôi kéo miệt mài 2 ngày mới xong.

Mẻ tơ đầu tiên của tôi vàng óng, được căng trên khung xa và hong phơi ngoài nắng sớm, trông rất đẹp mắt. Ngắm những thoi tơ vàng óng mượt khi được tháo xuống khỏi khung, tôi rất vui vì đây là thành quả lao động đầu tiên của mình.

Sáng hôm sau, tôi đạp xe theo mẹ bạn xuống chợ để bán tơ. Thoi tơ của tôi vừa bỏ xuống đã có mấy chị xúm lại xem. Họ khen tơ của tôi đẹp, bóng. Mẹ của bạn đã giúp tôi bán số tơ ấy với giá cao nhất chợ. Tôi dành một phần tiền thu được mua hai chiếc khăn, một để tặng bác ấy thay lời cảm ơn, một để tặng mẹ.

Nhận chiếc khăn từ tay con gái và số tiền vốn 30.000 đồng mà tôi trịnh trọng gửi trả, mẹ tôi hạnh phúc lắm. Phần tiền lời còn lại tôi lại dùng mua kén để tiếp tục kéo tơ. Nhờ công việc thú vị này, tôi dành dụm đủ tiền để may mấy bộ quần áo, mua mấy xấp vở trắng và một bộ sách giáo khoa.

Vũ Lượt


Để lại một bình luận