Hiển Linh : Trở nên Ánh sáng soi đường

 

Lễ Hiển Linh

Trở nên Ánh sáng soi đường cho anh em
Matthêu 2: 1-12

Lm. Jude Siciliano, OP
Chuyển ngữ: FX. Trọng Yên, OP

Hiển Linh : Trở nên Ánh sáng soi đườngChúng ta vừa mừng lễ giáng sinh, là lễ của vua bình an.

Nhiều người trong chúng ta đã quỳ cầu nguyện trước hang đá, xin cho được bình an trong tâm hồn, trong gia đình và trên toàn thế giới. Nhưng khi chúng ta đứng lên rời khỏi hang đá, chúng ta có để ý thấy ba nhà Đạo Sĩ đang từ xa đi lại không ? Họ sẽ đến sau chúng ta vì quãng đường họ đi rất xa và họ sẽ được nghỉ ngơi trên đường trở về. Họ không được bình an trong tâm hồn vì trước đó họ đang di chuyển trong tăm tối; vì nếu không họ cần gì phải đi tìm một điềm lạ mà làm gì. Khi họ đi đường khác trở về, những người gặp họ có thấy gì khác nơi họ không ? Có ai thấy được việc họ đã tìm được đã làm cho họ trở nên khác thường không?

Bài đọc 1 trích sách Isaia hôm nay giúp chúng ta gặp ba nhà Đạo Sĩ đó và hãy thử nghe họ nói gì với chúng ta: Bài trích sách Isaia này diển tả việc sau khi dân Israel sống một quảng thời gian dài trong tăm tối ở Babylon, khi từ nơi lưu đày trở về. Họ nghe loan báo một tin mừng là ánh sáng Đức Chúa vô cùng sáng lạng sẽ chiếu soi trên họ, và họ sẽ phản chiếu ánh sáng ấy cho các dân tộc khác được nhìn thấy và các dân tộc mau chóng mang quà tìm đến. Các Vua chúa cũng sẽ nhìn thấy và tìm đến ánh sáng đó. Trong bài đó, chúng ta cũng thấy thấp thoáng bóng các nhà Đạo Sĩ. Ba Đạo Sĩ đến được là nhờ họ chiêm ngắm các tinh tú. Đức Chúa đã rọi chiếu ánh sáng xuyên qua trời đêm để dẫn đường đưa họ đi tìm gặp hài nhi và đức Maria.

Thư thánh Phaolô gởi tín hữu Êphêsô diễn tả ảnh hưởng của ánh sáng đó trên thế giới. Trong kế hoạch ơn cứu độ của Thiên Chúa, Ngài đã mạc khải cho các giáo đoàn đầu tiên và trải dài cho tới nay đến với chúng ta. Ân sủng đó là: ”Trong đức Giêsu Kitô… Các dân ngoại được cùng thừa kế gia nghiệp với người Do Thái, để cùng trở nên một thân thể và sẽ được chia sẻ điều Đức Chúa đã hứa” Ngài không thuộc về dân tộc nào, không thiên vị và ruồng rẫy ai.

Thiên Chúa đã chọn một dân riêng, không phải là vì họ tốt hơn kẻ khác; nhưng vì lợi ích của dân khác. Chúng ta phải trở nên ánh sáng dẫn đường mới chiếu soi những đạo sĩ thời nay tìm đến Chúa Kitô. Trong khi Thiên Chúa xử dụng những người trong các tôn giáo khác nhau kể cả những người không tôn giáo để nói về Trời. Trong lúc chúng ta biết được sự thật về Thiên Chúa qua đức Kitô và chúng ta sẵn sàng chia sẻ những sự thật đó cho những người chung quanh nếu họ muốn.

Trong lễ Ba Vua hôm nay, chúng ta thử tự hỏi bản thân: Đời sống của chúng ta có chiếu rọi được chút ánh sáng nào nơi đức Kitô chưa? Thử hỏi xem người bên lương có nhìn thấy chúng ta là những người biết tha thứ không? Biết đem bình an đến cho người còn ngồi trong tăm tối của sự phân biệt chủng tộc hay của tình trạng khó khổ đơn nghèo? Biết nói lên tiếng nói của những người thất học hay ít học không? Biết chăm sóc người bệnh? Biết thăm viếng những kẻ bị giam cầm? Tóm lại, trong thế giới u tối này, chúng ta có là ánh sáng dẫn đưa kẻ khác đến Chúa Kitô không? Chúa Giêsu đã trở về trời. Chúng ta không còn nhìn thấy Ngài nữa, các môn đệ của Ngài, là những người tỏa chiếu ánh sáng về sự hiện diện của Ngài giữa chúng ta.

Sách Thánh hôm nay chỉ ra rằng: Ân sủng của Thiên Chúa không phải là của riêng ai. Các Đạo Sĩ biết trước là khi Chúa Giêsu lớn lên, Ngài sẽ chịu chết cho những người tội lổi như: Thu thuế, gái mãi dâm, kẻ nghèo hèn, người ngoại giáo là những người theo Ngài và cùng ngồi bàn với Ngài

Hôm nay, chúng ta thử đưa ra một lời chào nhau thích hợp cho buổi lễ bằng câu chúc: “Rất mong những người đi tìm kiếm Chúa sẽ cùng đi với bạn.” Nhiều người trong chúng ta mong muốn được bằng an và cầu xin được ơn ấy trong thánh lễ hôm nay; nhưng vẫn có người nghĩ mình đã dư thừa và đầy đủ bình an rồi thế nên có lẻ những “bất ổn” của Chúa sẽ phù hợp với họ hơn.

Hôm nay phúc âm bắt đầu với một số nhân vật chính trong cảnh Chúa giáng sinh là các Đạo Sĩ. Họ nhìn lên bầu trời tối tăm tìm những dấu hiệu và họ đã tìm được một ngôi sao nhưng chưa hài lòng nên họ mới nhờ ánh sao đó dẫn đường? Vì họ còn mong đợi nhiều hơn, mặc dù họ không biết họ sẽ tìm được gì. Với những mong ước đó họ đã rời quê hương và lên đường đi tìm.

Anh chị em đã bao giờ nghĩ chúng ta giống ba nhà Đạo Sĩ không? Có bao giờ chúng ta bỏ đi những thói quen êm ả thường nhật của cuộc sống cũ để đi tìm một điều gì mới tốt hơn mà chúng ta chưa biết không? Và chúng ta cảm thấy rằng những gì chúng ta đang có là chưa đủ mặc dù được nhiều người nói là dư thừa rồi nhưng vì nó không tồn tại với thời gian nên chúng ta ao ước sẽ tìm được một điều gì mới và tốt đẹp hơn. Vậy là chúng ta đã trở thành ba nhà Đạo Sĩ thời mới rồi. Vì chỉ nhìn thấy một ánh sáng trong bóng tối và tự hỏi không biết nó có thể dẫn đưa chúng ta về đâu.

Hoặc, có thể trong đời sống thường nhật, chúng ta sống rất có căn cơ. Điều gì đã khiến chúng ta tiến bước tới tương lai, có chăng là nổi thất vọng. Kế hoạch đã tan vỡ, cuộc sống đầy mất mát thiếu an toàn, dể tan biến. Do vậy, chúng ta thấy cần lên đường đi tìm lời giải đáp; nhưng ở đâu? Tìm biết những gì? Chắc chắn chúng ta sẽ không tìm thấy được những gì chúng ta cần. Tất cả điều là tăm tối và tương lai không chắc chắn.

Liệu có gì bảo đảm cho chuyến hành trình của các Đạo Sĩ? Họ chỉ hy vọng. Một “ánh sáng ở cuối đường hầm.” xuất hiện trong đêm tối. Hướng dẫn họ đến nơi. Đối với chúng ta, ánh sáng đêm tối là gì? Hôm nay chúng ta đến tại nhà thờ này để cầu nguyện, điều này nói lên việc chúng ta đã thấy một ánh sáng làm cho chúng ta hy vọng, mặc dù thế gian còn trong bóng tối. Chúng ta đặt hy vọng vào ánh sáng đã dẫn đưa chúng ta đến ngày hôm nay và sẽ dẫn chúng ta đến một nơi nghỉ ngơi mới đang chờ chúng ta.

Ba nhà Đạo Sĩ có vẻ khôn ngoan, mặc dù đối với gia đình và bạn bè thời đó của họ có có vẻ như họ chẳng có gì khôn ngoan cả. Hãy tưởng tượng xem người ta sẽ hỏi họ: “Các ông đi đâu?” “Các ông điên rồi sao!” “Các ông sẽ lạc đường đấy!” Họ ra đi mà không có bản đồ. Mặc dù họ có thể hỏi, thăm đường, nhận sự giúp đỡ cần thiết và hướng dẫn của hầu hết mọi người cả vua Hêrôđê và các nhà lãnh đạo tôn giáo. Chính Hêrôđê và các kinh sư của ông đã giúp đỡ cho họ. Nhưng đã không giử họ lại. Ngoại trừ Hêrôđê đã nhanh chóng thai nghén một âm mưu độc ác.

Vậy, trong cuộc lữ hành trên đường đời, chúng ta cần hỏi thăm những người có kinh nghiệm, và xét thấy là khôn ngoan. Chúng ta cần phải đáp ứng một cách khôn ngoan đối với những gì chúng ta học hỏi được. Cũng như các Đạo Sĩ đã được “báo mộng” để đi về đường khác. Đức Chúa đã giúp Họ và đã đứng về phía họ; Ngài không bao giờ bỏ kẻ thành tâm tìm kiếm.

Đối với Ba nhà Đạo Sĩ đây là một chuyến đi kỳ lạ – Khi trở về đến nhà, họ đã thấy người khác hẳn ra, không còn giống như lúc còn ở quê nhà. Và mọi người nhận ra họ rất khác xưa, vậy họ trông khác như thế nào?

Trong Thánh lễ hôm nay, chúng ta hãy tạ ơn Chúa đã cho ngôi sao đức tin hướng dẫn chúng ta – vượt qua những đêm đen tối tăm của cuộc đời đầy khó khăn xáo trộn. Qua đức tin chúng ta đã được dưởng nuôi bởi Bí Tích Thánh Thể giúp định hướng cho hành trình dương thế của chúng ta. Chúng ta rất biết ơn nhờ sự khôn ngoan trong đức tin đã giúp chúng ta nhìn thấy ánh sang trong đêm tối.

Hôm nay chúng ta cầu nguyện cho chính mình, vì nhờ có: Thiếu nhi, gia đình, bạn bè, đồng nghiệp, đã tin tưởng vào chúng ta. Chúng ta cầu xin cho chúng ta trở nên ánh sáng soi đường cho những người khác cần đến sự giúp đỡ của chúng ta để dẫn dắt họ đi trên đường đời


Để lại một bình luận