Giáng Sinh Nhớ Tới Người Nghèo Khó
Giuse Mai Văn Tuyến OP
Lạy Chúa Giêsu,
Dù là Thiên Chúa quyền thế, cao sang, Chúa vẫn bỏ trời cao đến ở với loài người chúng con, cam chịu phận nghèo hèn của chúng con. Kiếp nghèo buồn lắm Chúa ơi, nghèo thì thiếu thốn đủ thứ, khổ nhục mọi bề; vừa vất vả cực nhọc, lại còn bị người đời khinh khi, đè nén. Vậy mà Chúa lại chọn kiếp nghèo để sống ở trần gian.
Thế nhưng, nếu Chúa đến trần gian như một hoàng tử quyền quý, một ông vua quyền uy, thì chắc hẳn chúng con chẳng dám mon men đến gần. Nhưng nhờ Chúa cũng nghèo, cũng khổ mà chúng con thấy Chúa thật gẫn gũi, dễ tiếp xúc. Vì trong khổ cực, Chúa thông cảm được với nỗi khổ nhục của người nghèo. Người nghèo mới cảm thấy Chúa như người bạn, người thân.
Chúa đã trao tặng trọn vẹn cuộc đời cho chúng con. Để có thể yêu con người lầm than dưới trần cách tràn đầy, Chúa đã sống một đời nghèo khó. Ngay lúc sinh ra trên trần gian này, Chúa đã bị con người từ chối và liền sau đó, Chúa đã phải trốn chạy sự truy đuổi của Hêrôđê. Cả cuộc đời, Chúa chỉ nghĩ đến hạnh phúc của nhân loại. Thậm chí chính mạng sống, Chúa cũng không giữ lại cho riêng mình mà đã trao ban cho nhân loại, cách riêng cho những người nghèo.
Ngắm nhìn Chúa nằm trong máng cỏ, chúng con nhận thấy Chúa đã chọn một con đường để có mặt ở trần gian này thật đặc biệt. Dù là Chúa tể trời đất, Chúa vẫn sinh ra trong nơi nghèo hèn, một hang bò lừa hôi tanh, giữa đêm đông rét mướt. “Máy sưởi” Chúa dùng là hơi thở của những con vật, “tấm nệm” Chúa nằm là những cọng cỏ, cọng rơm bò lừa bỏ lại. Chúa được sai đến cứu độ trần gian, cách riêng cho người nghèo khổ, những người bị xã hội loại bỏ, khinh chê. Qua cuộc đời mình, Chúa đã dạy chúng con để tâm tới những anh em nghèo: nghèo tiền bạc, nghèo tri thức, nghèo tình thương, nghèo sự kính trọng, nghèo niềm hy vọng…, đến với những người bị bỏ rơi, những anh em còn đang sa lầy trong vũng lầy tội lỗi…
Chúa đã mang ánh sáng đến cho người mù, mang âm thanh cho người điếc, mang tiếng nói cho người câm, chữa lành người phong hủi… Chúa dạy chúng con biết nâng đỡ những người đau ốm bệnh tật, nhất là những người mắc phải “căn bệnh thế kỷ”. Xin giúp chúng con biết cảm thông, nâng đỡ những nạn nhân của căn bệnh quái ác này, giúp họ xóa đi mặc cảm, vực dậy tinh thần để giúp họ chiến đấu với bệnh tật, chia sẻ những khó khăn vất vả trong đời sống của họ
Chúa đã trở nên nghèo nàn nhất trong những người nghèo để cảm được sự tủi nhục của phận nghèo, và nhất là để đồng hóa họ với chính Chúa: “Ta bảo thật các ngươi : mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy.” (Mt 25,40). Ngay đêm Giáng Sinh cũng còn không biết bao nhiêu người đang tất bật chạy đôn chạy đáo tìm miếng cơm manh áo. Vì thế, họ cũng không có được sự an tâm để dự lễ cho sốt sắng. Xin cho có nhiều người biết quảng đại chia sẻ cho họ, giúp họ tìm được công việc xứng đáng, giúp đỡ họ trong đời sống thường ngày,… Vì như thế, chúng con đang làm cho Chúa bớt lạnh lẽo trong hang đá, là đón nhận Chúa đến trong cuộc đời…
Ngày nay, chúng con mừng Chúa Giáng trần với những đèn mầu rực rỡ, ấm áp, vui tươi, khác xa đêm năm xưa Chúa sinh ra. Nhưng bên cạnh chúng con, có biết bao nhiêu trẻ em không có được một manh ao mới để mừng lễ, không có chỗ xứng đáng để qua đêm, không có cả tình thương của người cha, người mẹ, người thân. Chúng đang phải lang thang kiếm sống bằng đủ thứ nghề nguy hiểm, và không biết “ngày mai” sẽ ra sao. Xin cho có nhiều người sẵn sàng đón nhận những em nhỏ này, để nhân phẩm chúng được tôn trọng, giúp chúng có một chỗ dựa vật chất và tinh thần, một lối mở cho tương lai.
Sau cùng, xin Chúa cho mỗi người chúng con nhận thấy sự nghèo nàn trong tâm hồn mình. Nhờ đó, chúng con mở lòng ra đón nhận hồng ân Chúa ban, biết cảm tạ và ngợi khen Chúa mỗi ngày trong suốt cuộc đời. Amen.