Mẹ lên trời : Mẫu mực niềm tin và lòng tín thác.

KÍNH LỄ ĐỨC MARIA HỒN XÁC LÊN TRỜI

Mẫu mực niềm tin và lòng tín thác.


Mẹ lên trời : Mẫu mực niềm tin và lòng tín thác.Phụng vụ Thánh Lễ có nhiều ngày lễ quan trọng. Một trong những ngày đáng kính là ngày 15.08 hàng năm. Ngày mà toàn thể Giáo Hội Công Giáo mừng kính Đức Maria “Hồn Xác Lên Trời”.

Đức Maria hồn xác lên trời. Đó là đặc ân mà Thiên Chúa đã ban tặng cho chính người đã cưu mang Con Thiên Chúa.

Mừng kính Đức Maria hồn xác lên trời chính là lúc cộng đồng dân Chúa xác tín rằng “tôi tin xác loài người sẽ sống lại và sự sống đời sau”…

Mừng kính Đức Maria hồn xác lên trời còn là dịp để người Kitô hữu tái khẳng định niềm tin vào Thiên Chúa và lòng tín thác vào tình yêu thương của Người. Rằng “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời” (Ga 3,16).

Lịch sử Kitô giáo hai ngàn năm có lẻ, luôn hướng về Đức Maria như là mẫu mực cho niềm tin và lòng tín thác của mọi Kitô hữu.

Thật vậy, ngay từ “cái thuở ban đầu lưu luyến ấy”… Cái thuở mà sứ thần Gapriel loan báo với Đức Maria một tin gây chấn động toàn cõi Giêrusalem; rằng : “Thưa bà Maria, Bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai và đặt tên là Giêsu”…

Maria đã không khỏi sửng sốt về lời loan báo. Chỉ là một cô thiếu nữ thôn dã. Lại là cư dân một miền đất Galilê gọi là Nazareth . Một địa danh được biết đến như là một nơi “chẳng có cái gì hay cả…”. Ấy thế mà cô Maria lại được tuyển chọn để cưu mang một Quân Vương “Con Đấng Tối Cao. Người sẽ trị vì nhà Giacop đến muốn đời, và triều đại người đến vô cùng tận” (Lc 1, 31-33).

Nghe những lời loan báo đó; Maria quả là có phần “bối rối” !!! Làm sao không bối rối cho được vì Maria “không biết đến việc vợ chồng…” (Lc 1,24).

Chỉ đến khi lời sứ thần thì thầm bên tai rằng : “Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà, vì thế, Đấng sắp sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa”… Và rằng : “Đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được”.(Lc 1,37).

Vâng, có thể nói rằng, chỉ khi đó niềm tin của Đức Maria bắt đầu khơi dậy. Và lòng tín thác của Mẹ bùng lên một cách mãnh liệt; để rồi Maria mạnh dạn thốt lên lời “xin vâng”.

Thế nhưng, nếu niềm tin và lòng tín thác của Đức Maria chỉ dừng lại nơi đầu môi chóp lưỡi thì có gì đáng để toàn thể Giáo Hội kính cẩn nhớ đến !!!

Thưa không, niềm tin và lòng tín thác như một người bạn luôn đồng hành cùng Đức Maria trong suốt cả cuộc đời. Ba mươi ba năm bên người con yêu dấu; với biết bao “gánh sầu thương mệt mỏi hai vai”… Bắt đầu từ Bethlehem trần trụi; cho tới đỉnh đồi Canvê đầy máu và nước mắt. Nghiệt ngã chồng chất nghiệt ngã. Maria vẫn không “đào ngũ”; không bỏ cuộc; không than thân trách phận…

Vẫn một niềm tin sắt son và lòng tín thác về một Thiên Chúa “Đấng toàn năng đã làm… biết bao điều cao cả”;. Đức Maria vẫn đóng trọn vài trò là người “nữ tỳ của Chúa”(Lc 1, 38). Bởi Đức Maria tin rằng; Thiên Chúa “Người (vẫn) đoái thương nhìn tới… phận nữ tỳ hèn mọn” này.

Vâng, Đức Maria quả đúng là mẫu mực của niềm tin và lòng tín thác không chỉ cho chúng ta; mà còn “cho con cháu đến muôn đời”…

Một chút tâm tình…

Tôn kính Đức Maria, đó là truyền thống lâu đời trong Giáo Hội. Thời các thánh tông đồ và cũng là lúc Đức Maria còn tại thế; việc tôn kính Đức Maria được các môn đệ Chúa biểu lộ bằng việc “Tất cả các ông đều đồng tâm nhất trí, chuyên cần cầu nguyện cùng với… bà Maria thân mẫu Đức Giêsu” (Cv 1,14).

Phải chăng, các ông bắt đầu thực hiện điều này, kể từ khi tông đồ Gioan vâng theo lời Đức Giêsu truyền bảo; mà “rước Đức Maria về nhà mình” (Ga 19…27). Và phải chăng, đây chính là cách tôn kính Đức Maria tốt hơn hết; trong nhiều cách mà nhiều người quen làm !!!

Một phút suy tư…

Không ai có thể phủ nhận rằng; hầu hết các gia đình Công Giáo, hầu như nhà nào cũng đều “rước” Đức Maria về nhà mình. Thế nhưng nếu chỉ “rước-tấm-hình” hay “pho tượng” Đức Maria đặt trên bàn thờ thì vẫn như là còn “thiêu thiếu” một cái gì đó…

Rước Đức Maria về nhà mình; còn là rước chính con người Đức Maria. Hay nói một cách chính xác hơn là “mặc lấy tinh thần Đức Maria”.

Tinh thần Đức Maria là gì ? Thưa chính là dấn thân phục vụ; “đem niềm vui đến chốn u sầu”. Câu chuyện Đức Maria đã không quản ngại “đon đả lên đường” viếng thăm bà Elizabeth . Và đã ở lại phục vụ bà chị của mình “độ ba tháng rồi mới trở về nhà”. Vâng, câu chuyện này cho chúng ta thấy sự nhiệt tâm phục vụ của Đức Maria như thế nào.

Rước Đức Maria về nhà mình; còn là rước sự hiệp nhất trong tình yêu Thiên Chúa. Như xưa kia các tông đồ “đều đồng tâm nhất trí” chung quanh “Đức Maria thân mẫu Đức Giêsu”.

Nếu chúng ta “rước” cả hồn lẫn xác và mặc lấy tâm tình của Đức Maria; thì quả thật chúng ta – như lời bà Elizabeth đã nói – rằng chúng ta “thật là có phúc” (Lc 1, 45).

Và nếu chúng ta đặt trọn vẹn niềm tin và lòng tín thác của mình vào Thiên Chúa như xưa kia Đức Maria đã làm… Vâng, nếu chúng ta sống đức tin với tâm tình phó thác; chắc chắn rằng chúng ta cũng sẽ được Thiên Chúa “chúc phúc hơn mọi người (đời)”… Và rằng cả gia đình của chúng ta “cũng được chúc phúc”(Lc 1, 42).

SAIGON – 15.08.2010.
Petrus.tran


Để lại một bình luận