Lễ Mình Máu Thánh Chúa
Chính anh em hãy cho họ…
Sau những ngày được sai đi vào “các làng mạc loan báo Tin Mừng và chữa bệnh” (Lc 9, 6). Và sau khi những công việc của các môn đệ gây được tiếng vang lớn. Ngay cả “tiểu vương Hêrôđê (cũng) nghe biết tất cả những gì đã xảy ra” (Lc 9,7). Các Tông đồ trở về gặp Đức Giêsu.
Có thể nói rằng các ông đã trở về trong tâm trạng vui mừng hớn hở. Sự vui mừng của các ông giống như sự vui mừng của những người thợ gặt; sau những ngày lao nhọc vất vả, nay hân hoan trở về với “niềm vui ca tay ôm bó lúa ngào ngạt hương”.
Đang khi “thuật lại cho Đức Giêsu những việc các ông đã làm”. Thì lại có một đám đông người lũ lượt đi tìm Đức Giêsu. Một nguồn tin “rỉ tai” cho biết Đức Giêsu và các ông đã “lui về thành kia gọi là Bêtsaida”. (Lc 9, 10-11)
Thật không thể tin được. Không quản ngại ngăn sông cách núi. Một rừng người chen chúc kéo đến vây quanh Đức Giêsu. Trước lòng nhiệt thành của họ. Đức Giêsu giảng cho họ nghe “về Nước Thiên Chúa”. Họ nghe một cách say sưa bất chấp “ngày đã bắt đầu tàn”… Có vẻ như đám đông dân chúng không bận tâm về chuyện đó.
Trong khi đó, nhóm mười hai bắt đầu hốt hoảng… Không hốt hoảng sao được ! Vấn đề bây giờ thật khẩn cấp. Đó là ẩm thực… “Năm ngàn người đàn ông” chứ có ít ỏi gì !!! Ôi ! tệ thật… Chỉ có “vọn vẹn năm cái bánh và hai con cá”. Có vẻ như các môn đệ nghi ngờ “năng lực và quyền phép” của Đức Giêsu. Chính vì thế các ông “gợi ý” với ông Thầy của mình rằng nên giải tán đám đông này bằng cách “Hãy để họ vào các làng mạc và nông trại quanh đây, tìm chỗ trọ và kiếm thức ăn” (Lc 9, 12). Các môn đệ chưa kịp dứt lời thì Đức Giêsu nói một cách quyết liệt rằng : “Chính anh em hãy cho họ ăn” (Lc 9, 13).
Một chút tâm tình…
Thật ra thì “chính Đức Giêsu đã cho họ ăn”. Thật vậy, trình thuật Tin Mừng Luca đã mô tả sự kiện này như sau : “Bấy giờ Đức Giêsu cầm lấy năm cái bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho môn đệ để các ông dọn ra cho đám đông” (Lc 9, 16). Các ông dọn ra… Các-ông-đã-thấy-rõ “năng lực và quyền phép” của ông Thầy mình.
Câu chuyện kể tiếp rằng : “Mọi người đều ăn, và ai nấy đều no nê. Những miếng vụn còn thừa, người ta thu lại được mười hai thúng”. (Lc 9,17).
Phải chăng Đức Giêsu dùng năng lực và quyền phép biến hóa năm chiếc bánh và hai con cá chỉ với ý nghĩ là để nuôi năm ngàn người ăn trên lãnh vực “thuộc thể” !!!
Thưa không, bởi nếu chỉ có thế thì cũng chẳng khác gì phép lạ manna xưa thời Môsê “đã ăn… và đã chết”…
Đức Giêsu, khi thực hiện phép lạ này, Ngài như muốn chuẩn bị tinh thần cho các ông để sau này ngay tại bàn tiệc trong lễ Vượt Qua; ý nghĩa của việc “hóa Bánh” mới thực sự được tỏ lộ.
Tại nơi bàn Tiệc Thánh. Cũng vẫn là những cử chỉ quen thuộc. Đức Giêsu “cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ ra, trao cho môn đệ” (Mt 26, 26).
Giờ đây, bánh không còn là bánh nữa. Nhưng là “Mình Thầy, hiến tế vì anh em”. Cũng vậy, rượu không còn là rượu. Nhưng là “Máu Thầy, máu Giao Ước đổ ra cho muôn người được tha tội”…
Một Giao Ước mới được lập ra… “Cho đến khi Triều Đại Thiên Chúa đến” (Lc 22,18).
Một phút suy tư…
Hơn hai ngàn năm trôi qua “Giao ước mới”. Một giao ước vĩnh cửu : “đổ ra cho muôn người được tha tội” đã được Con Thiên Chúa “bẻ ra và trao cho” bằng chính cái chết và sự phục sinh của Ngài.
Thật buồn thay ! vẫn còn đó, không phải năm ngàn người… không phải bốn ngàn người, mà là khoảng gần năm tỷ người; trong số đó có khoảng “tám mươi triệu” người Việt Nam…
Họ vẫn chưa được “trao ban”. Họ vẫn còn lang thang rên rỉ ở những nơi “hoang vắng”. Họ đói khát sự công bằng và bác ái…Họ đói khát chân lý và sự thật … Họ đói khát sự sống đời đời… Họ đói khát lời Đức Chúa Trời… Nói tắt một lời họ đói khát “Tình Yêu Thương Của Thiên Chúa”…
Đức Giêsu nói rằng : “Chính Ta là đường, là sự thật và là sự sống”. Ngài khẳng định : “Ta là bánh trường sinh… Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống” (Ga 6, 48…51).
Hai ngàn năm đã trôi qua. Nhưng hôm nay Đức Giêsu – qua các Linh Mục – Ngài vẫn : “ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho…”.
Ngài đã trao cho ai – để đem đi phân phát cho khoảng hơn năm tỷ người đang đói khát “Tình Yêu Thương của Thiên Chúa” – nếu không phải là chính chúng ta – những môn đệ của Ngài !!!
“CHÍNH ANH EM HÃY CHO HỌ…” Vâng, đó là lệnh truyền. Lại là lệnh truyền của Đức Giêsu – Thầy chí Thánh của chúng ta.
Petrus.tran