Con Ngoan Của Ba!

 

Con Ngoan Của Ba!

Con Ngoan Của Ba!Thiên thần đáng yêu, sự phập phồng trong ba lúc con sắp chào đời có lẽ con chưa biết đâu, đó là nỗi vui vui xen lẫn chút lo lo, buồn buồn.

Buồn là vì ba chuẩn bị gánh trách nhiệm, nghĩa vụ nuôi dạy con nên người trong xã hội bộn bề cám dỗ, tốt xấu khó phân. Liệu con có cùng ba hợp tác chèo con thuyền thiên thần đến đích cuộc sống?

Ba thương mẹ con chín tháng mười ngày mang nặng đẻ đau, dẫu ốm đau hay mệt mỏi cũng gắng gồng mình che chở cho con. Mấy tháng đầu mẹ ói lên ói xuống xanh cả mặt; nhưng luôn vuốt ve bụng, nơi có con yêu thương. Lòng ba như ấm lại. Ba thương mẹ nhiều nhưng chỉ biết an ủi mẹ chờ ngày con chào đời. Ba phập phồng lo, mong con đừng chào đời giữa đêm khuya vì ông bà ở xa, chỉ có ba mẹ ở bên con, kinh nghiệm chưa có, biết xoay xở làm sao trong đêm khuya để mẹ tròn con vuông?

Mỗi lần ba nghĩ về ngày con sắp chào đời, tâm trạng ba khó diễn tả bằng lời, bâng khuâng trào dâng tận lòng ba. Còn gì hạnh phúc bằng khi được nghe con gọi tiếng “ba”, nghe con cười, con khóc…

Khi con hờn dỗi, con không ngoan, ba la con, phạt con, khi nghĩ lại ba lại tự trách mình không đúng. Ba muốn nghe con kể những điều con mới học được ở trường, ở xã hội, để cùng con gạn đục khơi trong. Tất cả điều đó ba đều ghi nhớ để rồi trăn trở khi nghĩ về câu “cha mẹ sinh con trời sinh tính”.

Mong sao con cùng mẹ cùng ba hát bài ca yêu thương. Ba hiểu con, con hiểu ba, cả nhà mình hiểu nhau.

Ba không chắc ba có thể như bài hát con thường hát: “Bố là tất cả, bố ơi bố ơi…”, nhưng sẽ lo cho con bằng tất cả khả năng của mình.

 

Hồ Văn Công

 

 

Để lại một bình luận