Mẹ Của Con
Năm nay về quê ăn cái Tết Canh Dần, vẫn như những năm trước! Đêm giao thừa con cũng sẽ không đi chơi! Con sẽ ở nhà, nằm tòn ten trên võng để cùng nói chuyện vui với Cha Mẹ! Ôn lại những gì mà năm cũ đã qua đi! Bàn đến những gì hạnh phúc cho tương lai! Cha Mẹ nhé!
Mấy đêm nay, do việc học gây áp lực, rùi nhiều chuyện lo lắng, đêm về nằm mơ thấy toàn chuyện không vui! Mẹ biết con thấy gì không? Con thấy giữa con và Mẹ có những chuyện buồn, là bóng tối, nó làm ta xa cách, không gắn bó, không thương nhau nhiều nữa đó Mẹ ạ!
Nhưng Mẹ có biết không? khi thức giấc, con cười nhạo thứ tăm tối ấy! Chúng hèn nhác chỉ chia cách Mẹ con ta trong giấc mơ, chúng lợi dụng lúc con mệt mỏi nó đi vào tâm trí, lấn át tinh thần con, làm con không thương Mẹ đó. Con không sợ Mẹ ơi bởi vì nó chỉ là giấc mơ! Và sau cơn mộng mị đó, Mẹ vẫn là người Mẹ yêu quý nhất của con! Không gì có thể làm con giận Mẹ hay không nhớ đến Mẹ! Mẹ ạ! Mẹ có biết không?
Mẹ hay hỏi con có người yêu chưa! Thưa chưa Mẹ ạ! Trong cuộc sống nhiều lúc con có những niềm vui bất tận, những điều sung sướng vô vàn, nhưng con chưa biết tỏ cùng ai ngoài Cha Mẹ! Nói thật lòng, nhiều lúc con được Thầy khen làm bài tốt, hay làm đồ án đạt điểm tốt, con mong mỏi và khát khao có Mẹ ở đó! Để Mẹ nghe thấy những gì Thầy nói về con trai Mẹ! Để mẹ tận mắt thấy những con điểm tốt của Thầy cho con! Để Mẹ tự hào! Mẹ hạnh phúc! Và an ủi Mẹ ạ!
Để Mẹ thấy rằng, tất cả những vốn liếng, tiền của và công sức Cha Mẹ vất vả, khó khăn đổ cho con là không uổng phí, là không dư thừa! Hạt giống bé nhỏ Cha Mẹ vun trồng không mong thu hoạch sau hơn 20 năm, nó đang phát triển tươi tốt đấy Mẹ ạ!
Cuộc sống con với tiêu chí đầu tiên là mang lại cho Cha Mẹ những điều tốt đẹp nhất! Con sẽ bù đắp lại những gì Cha Mẹ đã vì anh em con mà thiệt thòi, vất vả! Con gắng học, gắng học cả trường học và trường đời như Mẹ dạy, gắng sống tốt để có những gì mình mong đợi!
Con vui thì lúc nào cũng về toe tét khoe với Cha Mẹ! Con hạnh phúc thì lúc nào cũng tươi cười kể Mẹ nghe! Cha Mẹ nghe con nói, con thấy trong ánh mắt Cha Mẹ vui nhiều, vui nhiều lắm dù không ai nói ra!
Nhưng khi mang những nỗi buồn riêng tư! Con không dám khoe với Mẹ đâu! Sợ Mẹ buồn, mẹ lo lắm! Con nhớ, lúc con bệnh! Con nằm viện một mình! Con chỉ thấy tủi, thấy buồn và chỉ nghĩ đến Cha Mẹ! Con không dám điện cho Cha Mẹ hay! Sợ Mẹ lại lo thêm nữa! Nhưng khi con nghe Cha Mẹ bước vào phòng, lòng con mừng như Tết vậy! Vì có Cha Mẹ bên mình, không thấy buồn nữa! không thấy cô đơn nữa! Con giấu trong lòng nhiều tâm sự! Một cuộc sống riêng tư với nhiều trăn trở! Nhưng được về nhà, gần bên gia đình! Tất cả là số 0! Con cảm nhận những ấm áp nhất của tạo hóa dành cho! Và con hạnh phúc!
Ta sống cách nhau chỉ 20 phút đi xe! Nhưng con hay nhớ Cha Mẹ lắm! Nhớ những lúc Cha Mẹ nói chuyện hài cho con nghe, Cha chọc Mẹ cho con cười vỡ bụng, hay những câu chuyện vui về đời thường, nó làm ta gắn bó hơn, yêu thương nhau hơn nhiều lắm!
Năm nay về quê ăn cái Tết Canh Dần, vẫn như những năm trước! Đêm giao thừa con cũng sẽ không đi chơi! Con sẽ ở nhà, nằm tòn ten trên võng để cùng nói chuyện vui với Cha Mẹ! Ôn lại những gì mà năm cũ đã qua đi! Bàn đến những gì hạnh phúc cho tương lai! Cha Mẹ nhé!
—————————–
“Money cannot buy happiness”
“Những ai còn Mẹ xin đừng làm Mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt Mẹ nghe không!”
Nguyễn Tú