Hạt lúa Giêsu

HẠT LÚA GIÊSU (Ga 12,20-33)

Phaolô Nguyễn Văn Quý OP

Hạt lúa Giêsu“Hạt lúa mì gieo vào lòng đất mà không thối đi thì nó chỉ trơ trọi một mình. Nhưng nếu nó thối đi thì sẽ sinh nhiều bông hạt”.

Chuyện kể rằng, một người rất đau buồn vì sắp phải xa vợ và các con lên đường đi chiến đấu. Vì anh biết, khi vắng anh, vợ với sức khỏe ốm yếu không thể nào xoay xở để nuôi năm đứa con còn thơ dại. Trong lúc đang gặp vấn đề thật khó khăn như vậy, người bạn biết được điều đó và đã đề nghị với anh và chính quyền cho anh ta làm nghĩa vụ thay thế. Anh thật vui mừng và cảm động biết bao, vì không ngờ rằng mình lại có người bạn tốt đến như vậy. Nhưng oái ăm thay, trong cuộc chiến năm ấy, người bạn đã hy sinh. Nghe tin gia đình anh hết sức đâu buồn. Anh và gia đình đã vội lên đường, đến viếng trước mộ bạn với lòng cảm kích và biết ơn vô hạn. Ngày đó, anh đã khắc lên ngôi mộ của bạn mình với hàng chữ : “Anh đã chết cho tôi”.

Thưa cộng đoàn ! Người bạn đã hy sinh cho anh em mình trong câu chuyện kể trên chính là hạt lúa gieo vào lòng đất đã thối đi để sinh nhiều hạt khác. Anh ta đã chết đi cho cả gia đình của bạn mình được sống.

Hôm nay, Ðức Giêsu dùng dụ ngôn hạt lúa mì gieo vào lòng đất để ám chỉ về Người.

Thực thế, hạt lúa Giêsu được Thiên Chúa Cha gieo vào lòng trần thế. Hạt lúa Giêsu – Con Một Thiên Chúa cao sang- Ðấng tạo dựng vũ trụ, sáng tạo muôn loài, giờ đây chịu cùng số phận của hạt lúa mì thối ruỗng. Từ ngày người thợ âm thầm gieo hạt lúa vào lòng đất để hạt lúa phải chịu cô đơn lạnh lẽo, phải chịu nắng, chịu mưa, chịu rét để rồi mục ruỗng đi như thế nào thì hạt lúa Giêsu cũng âm thầm chịu đau khổ từ ngày bước vào trần gian như vậy.

Hạt lúa Giêsu phải chịu cực, chịu khổ, chịu đau đớn, chịu nát tan bởi lẽ hạt lúa Giêsu cần thối ruỗng đi để tái sinh một mùa lúa mới, một mùa lúa dồi dào. Mùa lúa ấy là những chứng nhân trung thành theo gót Ðức Kitô là các thánh Tông Ðồ, các thánh tử đạo, các thánh và ngàn ngàn lớp lớp Kitô hữu chúng ta ngày nay.

Nhưng thử hỏi bởi đâu mà có cuộc tái sinh ấy ?

Có cuộc tái sinh ấy vì Giêsu đã sống trong vâng phục và sống trong nghèo khó.Có cuộc tái sinh ấy vì Giêsu chấp nhận sống trong sự dị nghị và xua đuổi của mọi người, chịu người đời nhạo báng và ném đá.Có cuộc tái sinh ấy vì Giêsu chịu mang tiếng là làm bạn với những người thấp cổ bé miệng, những người nghèo đói, bệnh tật và những người tội lỗi: quân thu thuế và bọn đĩ điếm. Có cuộc tái sinh ấy vì Giêsu chịu nhiều đau khổ nơi thân xác và trong tâm hồn, chịu xỉ nhục và chịu đánh đập, chịu người thân và bạn bè phản bội. Có cuộc tái sinh ấy vì Giêsu tận cùng phải chịu nát tan, chết tủi nhục trên cây thập giá.

Hạt lúa Giêsu phải chịu tan nát và chịu chết như vậy để thực hiện một cuộc biến đổi, để tái sinh một mùa lúa mới.Hạt lúa Giêsu chịu khổ đau để đổi thành hạnh phúc, chịu tủi nhục để đổi thành vinh dự.Hạt lúa Giêsu của biến đổi hận thù thành yêu thương, của biến đổi giận hờn thành tha thứ.Hạt lúa Giêsu của biến đổi sự chết thành sự sống, của cho đi, mất đi tất cả để rồi được tất cả.

Hạt lúa Giêsu là thế đó.

Vì hạt lúa mì rất gần gũi, rất thân thương đối với người Do Thái, nên Ðức Giêsu đã lấy hình ảnh hạt lúa bay từ bàn tay người thợ vùi vào lòng đất phải thối đi, sinh một mùa bội thu để ám chỉ về Người mà mặc khải cho họ, là Ngài phải chết đi để sinh ơn cứu rỗi cho mọi người: “Khi con người khéo ta lên khỏi mặt đất, Ta sẽ kéo mọi người lên với Ta”.

Hôm nay nghe lại bài Tin Mừng này, hình ảnh hạt lúa mì thối ruỗng như là một lời cảnh tỉnh và kêu gọi mọi người chúng ta. Mỗi người chúng ta hãy tự nhìn lại chính bản thân mình đã là một hạt lúa mì mục nát chưa?

Hạt lúa mục nát là hạt lúa của hy sinh, của yêu thương, của tha thứ và của mọi người. Hạt lúa không phải là hạt lúa của riêng mình. Nếu hạt lúa của sự cất giữ, của tư riêng thì hạt lúa đó đang trở thành trơ trọi, chai cứng. Ðó chính là hạt lúa của ích kỷ, của ghen ghét, của hận thù, của chia rẽ và của sự chết.

Chúng ta có đang là hạt lúa chịu thối ruỗng để sinh một mùa bội thu, hay chúng ta lại là hạt lúa chỉ trơ trọi một mình không sinh ích lợi ?

Mùa chay thánh hôm nay Giáo Hội đang kêu mời chúng ta mỗi người hãy gẫm suy về hạt lúa mì được gieo vào lòng đất.

Chúng ta có dám can đảm như người bạn trong câu chuyện trên chấp nhận hy sinh tính mạng cho người anh em của mình. Hay Ðức Kitô có là tấm gương cho chúng ta học hỏi và sống ! Ðể hầu tuy ta đang chết nhưng thực sự ta lại đang sống. Như lời Chúa đã nói : “Ai tìm mạng sống mình sẽ mất và ai đánh mất mạng sống mình vì ta thì lại được sự sống đời đời”.

Ðiều đó có khác đâu với câu nói mà kết thúc của báo Phụ Nữ viết về ông Phan Hiến- một cán bộ về hưu từng chắt chiu những đồng tiền để làm việc từ thiện : “Những gì chúng ta làm cho bản thân, sẽ lụi tàn khi chúng ta chết đi. Còn những gì chúng ta làm cho người khác và cho đời, sẽ là bất diệt” .

Vâng hạt lúa mì gieo vào lòng đất thối mục đi để sinh nhiều bông hạt vẫn là lời mời gọi liên lỉ đối với mỗi người tín hữu chúng ta khi bước theo Ðức Kitô – Hạt lúa gốc đã chết đi để tái sinh mùa lúa mới, đã chết đi để cứu rỗi mọi người.

 

Để lại một bình luận