Martinô : Một Mảnh Đời Kỳ Diệu

Martinô : Một Mảnh Đời Kỳ Diệu

Lm. Martin Philip Bùi Thái Nhân op

Martinô : Một Mảnh Đời Kỳ DiệuKhi nói đến vị thánh “thầy chổi” Martinô, chúng ta liền liên tưởng ngay đến biết bao những phép lạ kỳ diệu ngài đã làm, một đời sống cầu nguyện liên lỉ – rất nhiều lần ngây ngất đắm say trước tôn nhan Thiên Chúa, và một “tấm lòng vàng” đầy yêu thương và nhân ái. Có ai ngờ rằng …

Thánh Martinô xuất thân từ một hoàn cảnh vô cùng bi đát và đắng cay. Bối cảnh của cậu bé Martinô buổi thiếu thời thật khốn khổ. Là con của một thiếu nữ da đen đã từng bị đem bán làm nô lệ vào một nhà quý tộc người Tây Ban Nha. Vì là một đứa con lai, cậu bé Martinô đã phải chịu lấy cảnh khốn khổ, nghèo đói và tủi nhục: xã hội hất hủi và bố ruột ruồng bỏ. Suốt 8 năm trời ròng rã của thời ấu thơ, cậu bé Martinô phải sống vương vất trên đại lộ Santo Spíritu dọc theo hải cảng Peruvian thuộc thành phố Lima.

Biết bao những đêm trường không ngủ được, cậu bé phải vật lộn với những luồng gió lạnh tái tê thổi từ biển quyện lấy thân thể héo hom gầy guộc của cậu. Dưới những tia nắng gay gắt cháy da ban ngày, cậu bé Martinô phải lang thang đầu đường xó chợ, bị phỉ báng và khạc nhổ trên đường như là “đồ chó mọi rợ”. Từng bước nhỏ trên đường đời của cậu là từng bước gian truân bão táp, là từng hạt mưa rỉ rách nhỏ giọt trong tim. Nói tới đây, tôi chợt nhớ đến những mảnh đời ấu thơ của các bạn trẻ đang lang thang mọi nẻo đường góc chợ để kiếm miếng cơm qua ngày bên quê nhà, như lời nhạc sĩ Minh Khang diễn tả trong nhạc phẩm “Đứa Bé”, Nhìn thấy ai ai cũng đều vui bên mẹ cha, giọt lệ em rơi hoà chung với nỗi buồn bước đi trong chiều mưa. Ôi, đắng cay và tủi nhục quá ! Có mảnh đời nào bi đát và xót xa hơn thế nữa ?

Nhưng cũng có lẽ những giây phút rướm lệ cho thân phận tủi nhục, đắng cay của mình, cậu bé Martinô đã dần cảm thấu nỗi khốn cực và đau khổ của những mảnh đời tương tự. Có lây lất nằm đường trong những đêm giá lạnh, cậu mới dần thông cảm sâu sắc sự vất vưởng không nơi trú thân của những kẻ ăn mày vô gia cư, và ngay cả những chú chuột lang thang ngoài đồng. Nhưng hơn cả, đó là những giây phút trầm mình trong biển lệ nơi thập giá Chúa Giêsu khổ nạn mà cậu bé Martinô tìm ra ý nghĩa của đời mình.

Chính nơi đây phảng phất hương thơm ý nghĩa cuộc đời dù bao đắng cay, tủi nhục cuồn cuộn như sóng cồn ngoài biển khơi và bao khốn khó chất chồng cao ngất tựa thái sơn. Nhìn lên thập giá xuyên qua vòng cầu châu lệ, cậu đã thấy được muôn vàn sắc thái long lanh của đau khổ tử nạn của Chúa Giêsu. Đó là vòng lăng kính muôn màu huyền nhiệm của tình yêu vô bờ bến, của lòng nhân ái không quản ngại mọi khó khăn, và của hy sinh bằng chính huyết nhục bản thân. Đó là Chúa Giêsu Kitô trên thập hình tử nạn, là Hình Ảnh của Thiên Chúa Yêu Thương đã chết cho nhân loại.

Qua đó, cậu bé Martinô thấy được rằng mình thực sự mang hình ảnh của Thiên Chúa. Đúng thế, mỗi con người đều mang lấy hình ảnh huyền nhiệm của Thiên Chúa. Mỗi một người đều là một huyền nhiệm yêu thương cá biệt như hạt nước trong biển tình nơi cung lòng của Thiên Chúa Chí Ái. Từ đó, những trắc ẩn đắng cay, tủi nhục, khốn khổ của thánh Martinô đã trở thành công cụ tình thương của Thiên Chúa nhân hậu. Qua những giai thoại cuộc đời của thánh nhân, chúng ta thấy được biết bao những dấu chỉ của một “tấm lòng vàng” tràn trề tình yêu thương. Có kẻ nào nghèo đói đến với thánh nhân mà không được no đủ. Có ai “không chỗ gối đầu” đến tìm ngài mà không được nơi trú ngụ. Có người nào gặp cảnh nan y đến nài xin ngài mà không được cứu chữa. Có ai trong cảnh thất vọng đến nương tựa nơi ngài lại không được ban phát một phép lạ giải thoát.

Bản thân tôi cũng đã từng nương tựa nơi ngài để mà bây giờ ngồi đây chia sẻ với quý vị. Con được ba má tôi kể rằng: Lúc má tôi mang thai con được 5 tháng thì bị xuất huyết. Bôn ba chạy đây đó kiếm tìm các lương y cứu chữa, nhưng đều hoài công, má tôi chỉ nhận được câu trả lời như một điệp khúc của bản trường ca tuyệt vọng buồn thảm rằng, “Không còn hy vọng nữa. Bà sẽ bị xẩy thai.” Bao nhiêu năm tháng trông đợi một mụn con trai, nhưng giờ lại bị xẩy thai. Thật đau buồn quá ! Trong tuyệt vọng, má con đã tìm đến Đền Thánh Martinô cầu xin ngài cầu bầu cùng Thiên Chúa Nhân Lành. Thật bất ngờ, chứng xuất huyết liền hết. Quả là một phép lạ. Vài tháng sau, tôi được ra đời và được mang tên thánh Martinô.

Chính qua bàn tay nhân ái của thánh Martinô, tôi cảm thấy sâu sắc hơn và rõ ràng hơn Tình Yêu của Thiên Chúa, như qua lời ca của Vua Đa Vít năm xưa, “Tạng phủ con, chính Ngài đã cấu tạo, dệt tấm hình hài trong dạ mẫu thân con.” (Tv. 139:13) Và,

“Con mới là bào thai, mắt Ngài đã thấy;
mọi ngày đời được dành sẵn cho con
đều thấy ghi trong sổ sách Ngài,
trước khi ngày đầu của đời con khởi sự.”
(Tv. 139:16)

Có lẽ trong cuộc sống mỗi người chúng ta cũng đều thấy thấp thoáng hình ảnh tình yêu của Thiên Chúa dành cho chúng ta cách này hay cách khác. Riêng chỉ nói đến lúc vừa được thành hình trong bào thai, nơi chất chứa bao ấm áp của tình mẹ, nơi biết phập phồng lắng nghe hơi thở của tình cha, nơi khai mào một cuộc sống kỳ diệu – đó đã là một hồng ân cao vời của huyền nhiệm tình yêu Thiên Chúa.

Cuộc đời thánh Martinô đã cho chúng ta thấy rõ cuộc đời là một huyền nhiệm tuyệt vời của Tình Yêu. Mỗi một người được Thiên Chúa yêu thương một cách đặc biệt như một tặng phẩm độc nhất vô song. Hơi thở tình yêu đã chan hòa khắp châu thân và mọi nơi quanh chúng ta, chúng ta có thực sự hít sâu và để toàn thân xác ta căng đầy nhựa sống yêu thương chăng ? Có căng đầy nhựa sống yêu thương, con người chúng ta mới thực sự là khí cụ tình yêu của Thiên Chúa Chí Ái. Phải như thế, mỗi cuộc đời chúng ta sẽ trở thành những bài ca ngợi ca Tình Yêu Thiên Chúa, như cuộc đời của Thánh Martinô.

(12.10.2007)

 

Để lại một bình luận