Ngày Xuân ta chúc nhau Hạnh Phúc.
Dưới đây là câu chuyện của một người. Một người đang sống trên đời nhưng lại đã mệt mỏi đến phát khóc lên được. Người ấy có thể là chính tôi, chính bạn chăng ?
Một ngày kia, tôi nhìn quanh mình và thấy rằng:
Hạnh phúc đang ở đó, ngay trong tầm tay mình.
Tôi đưa tay ra để nắm lấy thứ hạnh phúc ấy.
Đó là một cành hoa, tôi bèn hái lấy đóa hoa.
Nhưng khi đóa hoa đã nằm trong tay tôi thì nó trở nên úa tàn…
Hạnh phúc lại là một tia nắng mặt trời.
Tôi ngước mắt nhìn lên để đón lấy ánh sáng rực rỡ,
Nhưng tức khắc có một đám mây che phủ mất cả mặt trời…
Hạnh phúc lại còn là một cây đàn ghi-ta.
Tôi vuốt ve những phím đàn,
Nhưng nó chỉ bật lên những thanh âm nhạt nhẽo vô duyên…
Ngày hôm sau, tôi vẫn tiếp tục đi tìm hạnh phúc.
Dọc đường, tôi thấy một đứa bé đang khóc vì tủi thân.
Chẳng biết lấy gì mà an ủi, tôi hái một đóa hoa để tặng cho em.
Hương thơm đóa hoa cũng làm cho tôi phải ngất ngây…
Tôi lại gặp một người đàn bà đang run lập cập,
Mà quần áo trên người thì lại rách tả tơi.
Tôi nắm lấy tay bà ta và dẫn ra dưới ánh nắng mặt trời.
Ngay lúc đó, chính tôi cũng cảm thấy được sưởi ấm lây…
Sau đó, tôi lại gặp một nhóm bạn trẻ đang vui đùa ca hát.
Tự nhiên, tôi cũng cảm thấy bị cuốn hút lạ lùng đến với họ
Bởi vẻ đẹp của những giai điệu tan ra từ chiếc ghi-ta cũ kỹ…
Chiều hôm ấy, tôi trở về nhà,
Và tôi cảm thấy hạnh phúc đã trào dâng tự thâm sâu…
J. DE VIETINGHOFF